Thẩm Ngôn Quy im lặng vài giây, dùng tay xoa xoa thái dương, khóe miệng cong lên rồi lại hạ xuống, nhưng vẫn không nhịn được cười thành tiếng.
Anh muốn tiêu hết toàn bộ tài sản trước khi chết, nên đã đầu tư vào thương hiệu chắc chắn sẽ thua lỗ này, không ngờ anh lại không tốn chút sức lực nào, trong tình huống không biết chút gì cả lại kiếm được một khoản tiền lớn như vậy.
Vô lý, thật sự là quá vô lý!
Thẩm Ngôn Quy cười xong, rất là tò mò hỏi: "Nhà đầu tư là ai?"
"Là, là tổng giám đốc Lý."
"..." Ai?
Thẩm Ngôn Quy không khỏi nhíu mày, vẻ mặt trở nên khá kỳ lạ: "Ý anh là Lý Nam, là Lý Nam mà tôi biết kia ấy hả?"
"Đúng vậy." Trợ lý Tôn khó khăn gật đầu: "Chính là tổng giám đốc Lý."
"..."
Biểu cảm của Thẩm Ngôn Quy trống rỗng mất vài giây, dùng tay chống trán, cố gắng tiêu hóa tin tức này.
Anh và Lý Nam là đối thủ cạnh tranh, cả hai như nước với lửa, trước đây Lý Nam luôn nhắm vào anh, muốn anh phá sản sớm, vậy mà giờ lại hao tổn tâm trí đưa tiền cho anh.
Ông ta... là bị cửa kẹp đầu à?
Chính vì điều này quá vô lý, trợ lý Tôn mới nghi ngờ đây là cái bẫy thương mại do Thẩm Ngôn Quy giăng ra cho Lý Nam.
Dù sao với chỉ số thông minh của Lý Nam, ông ta không nên làm chuyện ngu ngốc như vậy.
Thẩm Ngôn Quy lại cười một lúc, càng tò mò Lý Nam nghĩ gì.
Trợ lý Tôn vẫn đang chờ anh trả lời, Thẩm Ngôn Quy thu lại cảm xúc, khẽ gật đầu: "Tiếp tục thúc đẩy chuyện này, đừng để Lý Nam phát hiện tình hình thực tế, nếu sau này còn có tiền đầu tư, anh cứ toàn lực hỗ trợ."
Mặc dù anh không định kiếm tiền, nhưng rất muốn thấy Lý Nam chịu thiệt.
Trợ lý Tôn nghe vậy, càng chắc chắn Thẩm Ngôn Quy đã biết tình hình thực tế từ lâu.
"Tổng giám đốc Thẩm, vừa có người gửi đến một lời mời dự tiệc tối, anh có tham dự không?"
Thời gian còn lại của anh có hạn, Thẩm Ngôn Quy lười phải lá mặt lá trái với người khác trong mấy trường hợp xã giao như thế này, vừa định từ chối, đột nhiên nghĩ đến điều gì đó: "Lý Nam cũng sẽ đến chứ?"
Trợ lý Tôn nói: "Tổng giám đốc Lý có lẽ sẽ đến."
Thẩm Ngôn Quy nghĩ đến việc Lý Nam tự cho mình là cao siêu, còn rất thích khoe khoang, ông ta giờ đã làm thương hiệu vốn lỗi thời trở nên hot như vậy, để lại một “án lệ” có thể mang vào sách giáo khoa trong giới kinh doanh, đương nhiên phải tìm một dịp lớn để khoe khoang một phen.
Anh cũng có thể mượn cơ hội này, “phỏng vấn” Lý Nam xem ông ta rốt cuộc là nghĩ cái gì trong đầu.
Khi Thẩm Ngôn Quy mở miệng lần nữa, khí thế đã hoàn toàn thay đổi, nụ cười ôn hòa, nhưng nơi đáy mắt lại thờ ơ lạnh lùng, như con sói độc ác muốn tra tấn trêu đùa con mồi đang vùng vẫy giãy chết một phen rồi mới từ từ thưởng thức.
Trợ lý Tôn quá quen với biểu cảm này của Thẩm Ngôn Quy, mỗi lần Thẩm Ngôn Quy cười như vậy thì chắc chắn sẽ có người gặp xui xẻo.
Anh ta cười gượng, trong lòng thắp một cây nến cho Lý Nam.
****
Chớp mắt đã đến ngày dự tiệc.
Lý Nam tự cho rằng ông ta là nhân vật chính thực sự của bữa tiệc, cố ý đến muộn một chút, muốn xuất hiện gần cuối.
Ông ta còn đặc biệt tạo kiểu tóc, dùng keo vuốt tóc cố định toàn bộ tóc, để lộ vầng trán đã sớm bị hói, mặc vest may đo cao cấp, thắt cà vạt chỉnh tề, giày da bóng loáng.
Vừa mới xuất hiện, mọi người đã đổ dồn ánh mắt về phía ông ta, nhiệt tình chào đón.
Lý Nam mỉm cười hài lòng, tìm kiếm bóng dáng Thẩm Ngôn Quy trong đám đông, nhưng nhìn quanh một lượt, ngay cả những góc khuất cũng không bỏ sót, vẫn không thấy Thẩm Ngôn Quy đâu.
Đừng nói là Thẩm Ngôn Quy hèn nhát không dám đến đấy nhé.
Nghĩ như vậy, Lý Nam càng thêm hả hê, yên tâm thoải mái đón nhận lời khen ngợi của mọi người.
"Anh Lý mới là người thành đạt tiêu chuẩn nhất trong số chúng ta! Cộng chúng ta lại cũng không bằng anh, sau này nếu có dự án đầu tư mới, anh nhất định phải nâng đỡ đàn em đấy nhé, em đây không đòi hỏi nhiều, chỉ cần chia cho một bát cháo là được."
"Tổng giám đốc Lý đúng là giỏi thật, một cơ hội buôn bán trên thị trường lớn như vậy, chúng tôi còn chưa phát hiện ra thì tổng giám đốc Lý đã đầu tư xong rồi, sự quyết đoán này không phải ai cũng có được."
"Tổng giám đốc Lý, tôi rất ngưỡng mộ ngài, đã nghiên cứu đi nghiên cứu lại rất nhiều lần khoản đầu tư lần này của ngài, từng bước đều đi rất vững chắc và chính xác, đây, đây là danh thϊếp của tôi, tiểu bối như tôi đây còn non kinh nghiệm, hy vọng ngài có thể chỉ bảo thêm."