Toàn Giới Tu Chân Đều Bị Ta Tiến Hóa

Chương 13: Nữ chính

Mục Đường bước đi trên con đường lên núi, mục tiêu rõ ràng.

Trên đường, cô sắp xếp lại ký ức còn sót lại của nguyên chủ.

Kẻ tấn công cô là một con tà ma mang hình dáng mãng xà.

Hắn từng ăn thịt người, nếm mùi vị ngọt ngào, nên muốn ăn thịt một tu sĩ để gia tăng sức mạnh, thế là bèn nhắm vào nguyên chủ.

Chẳng qua nguyên chủ tuy có phần lười biếng chứ không phải phế vật, hai bên giao đấu, dù nguyên chủ không địch lại nhưng hắn cũng bị thương nặng.

Một tà ma bị thương sẽ trở thành mồi ngon cho những tà ma khác, nguyên chủ có thể trốn lên núi, với tình trạng vết thương của hắn, tối đa cũng chỉ có thể ẩn núp trên núi.

Mục Đường có thể bỏ qua hắn, nhưng để lâu, nếu hắn tích tụ đủ sức mạnh, hắn sẽ nuốt chửng phàm nhân ở ngôi làng dưới chân núi để hồi phục.

Thế nên dù vì lý do gì, cô cũng phải trừ khử tận gốc lần này.

Tà ma trọng thương, bản thân sau khi sống lại đã khỏi hẳn thương thế, Mục Đường cảm thấy khả năng thắng của mình rất cao.

Đây là cơ hội thực chiến thích hợp.

Mục Đường nhanh chóng đến vị trí mà hệ thống đã đánh dấu.

Khi cô đến, con mãng xà to lớn đang ngấu nghiến ăn thịt một con nai rừng.

Do bị thương và đang ăn, con mãng xà không phát hiện ra cô.

Mục Đường nghĩ ngợi một lát, rồi lẻn vào một bụi cây rậm rạp gần đó.

Sau đó, cô chạm mặt một “người anh em” đã ngồi sẵn bên trong.

Người này mặc trang phục nam, nhưng khuôn mặt nõn nà và nhịp thở phập phồng ở l*иg ngực khiến bộ y phục đàn ông càng thêm phần miễn cưỡng.

Hai người mắt đối mắt.

Mục Đường trầm mặc giây lát, bình tĩnh đẩy người kia vào trong một chút, nhường ra một chỗ trống rồi tự mình ngồi vào.

“Người anh em” nghi là nữ cải nam trang vội vã nhường cho cô một chỗ.

Mục Đường dùng truyền âm nhập mật vừa mới thành thạo đêm qua nói một tiếng “Cảm ơn.”

Người kia như thở phào nhẹ nhõm, cũng truyền âm nhập mật đáp lại: “Đó là mãng xà yêu, hắn bị thương, chắc không nhận ra chúng ta. Chúng ta cứ im lặng đợi hắn ăn xong rồi rời đi, khi đó sẽ an toàn.”

Mục Đường nghe vậy, điềm nhiên nói: “Sợ là không được rồi.”

Người đối diện nghi hoặc nghiêng đầu.

Mục Đường thấy cô gái nhỏ này cũng khá đáng yêu, liền khẽ cười: “Bởi vì ta đến đây là để gϊếŧ hắn.”

Nói xong, cô định bổ sung rằng sẽ tìm cách đưa người kia ra ngoài trước khi hành động, nhưng thấy cô gái nhỏ trước mặt bỗng dưng sáng mắt.

Cô gái nhỏ lập tức nghiêng người tới gần hỏi: “Thật không? Cô cũng là tu sĩ? Cô muốn ra tay sao? Ta có thể giúp không? Chúng ta liên thủ thế nào?”

Mục Đường nghĩ cũng không tệ khi có thêm trợ thủ, liền hỏi: “Vậy cậu biết làm gì?”

Cô gái nhỏ trầm mặc.

Một lúc sau, nàng xấu hổ nói: “Ta không có thiên phú gì, trong nhà cũng không dạy gì nhiều. Ta chỉ học được chút kiếm thuật phòng thân từ cha chú thôi.”

Nàng ngượng ngùng như không dám nói tiếp: “Điều duy nhất ta có thể mang ra, có lẽ chỉ là... tiền thôi.”

Mục Đường: “...”

Cô nhìn “cậu em” trước mặt với ánh mắt đột nhiên trở nên khác lạ, đầy kính trọng.

Cô thận trọng nói: “Phú bà.”

Cậu em: “...”

Người ấy lập tức vỗ ngực, giọng thô bạo: “Ta là đàn ông.”

Mục Đường nhanh chóng tiếp lời: “Được thôi, Phú ca.”

Cô kéo tay Phú ca, nói: “Nghe ta nói này, hiện giờ, mãng xà yêu không quan trọng, điều quan trọng là công ty của ta, nhầm… Tông môn của ta. Cậu xem có hứng thú đầu tư một chút không…”

Vì thế, khi 996 cuối cùng cũng nhận ra mình không có nghĩa vụ phải làm báo cáo tài chính cho ký chủ và giận dữ quay lại tính sổ, nó nhìn thấy cảnh tượng ký chủ đang trò chuyện vui vẻ cùng một người nữ cải nam trang.

Nó đứng sững lại, choáng váng.

Nó yếu ớt hỏi: [Ký chủ, cô đang làm gì vậy?]

Mục Đường: [Kêu gọi đầu tư.]

996: [...]

Đừng nói đến việc kêu gọi đầu tư ngay trước mặt mãng xà yêu đang ăn uống quái lạ đến thế nào, điều quan trọng nhất là...

Nó thều thào: [Ký chủ, cô có biết người cô kêu gọi đầu tư là ai không?]

Mục Đường: [Là Phú ca.]

996: [... Không, cô ấy là nữ chính đó trời ơi! Cô ấy là tình địch của cô đó!]

Mục Đường: [...]

Cô càng kéo sát “Phú ca” vào.

Cô thản nhiên đáp: [Tình địch gì chứ, cô ấy là nhà đầu tư quý giá của chúng ta.]

Ngay lúc câu nói ấy vừa dứt, mãng xà yêu đột nhiên phát hiện ra động tĩnh bên này, lập tức nhả con mồi trong miệng, thân hình vọt lên, tấn công nhanh chóng về phía họ!