Thiếu Gia Thật Mắc Chứng Sợ Xã Hội Bạo Hồng Trong Show Tình Ái

Chương 13

Trình Thời cảm thấy hoảng sợ, chỉ mong muốn tránh xa Dương Hạo.

Cậu căng thẳng, sắc mặt lạnh tanh: "Tôi không đói, tôi không ăn, tôi không đi đâu."

Ba lời từ chối, dứt khoát và ngắn gọn.

Dương Hạo thấy vậy, nụ cười trên mặt cậu ta nhạt đi một chút. Cậu ta nhìn chàng trai lạnh lùng trước mắt. Cổ Trình Thời thon và trắng, đường nét mượt mà, xương quai xanh nổi bật, một nốt ruồi đỏ hấp dẫn người khác muốn chạm vào.

Dưới ánh nhìn chăm chú của Dương Hạo, yết hầu không quá nổi bật của Trình Thời khẽ nhấp nhô, ánh mắt Dương Hạo lại thêm sâu đậm.

Một thợ săn giỏi có hàng ngàn cách để bắt con mồi, nhưng chỉ có một cách thích hợp với Trình Thời mà thôi.

Để cho đối phương một khoảng cách thích hợp, mới có thể khiến cậu thả lỏng cảnh giác, đúng không?

Dương Hạo không kiên trì nữa, cậu ta chuyển sang gõ cửa phòng Vinh Nhất Nhất như thể cậu ta chỉ đơn giản mời mọi người đi ăn. Cậu ta gọi Trình Thời chỉ là vì phép lịch sự, không có ý gì khác.

Trình Thời thở phào nhẹ nhõm và đóng cửa phòng nhưng cậu vẫn lắng nghe động tĩnh bên ngoài. Hình như Vinh Nhất Nhất đã đi cùng Dương Hạo.

Cậu tiếp tục thu dọn đồ đạc. Trong phòng không có camera, điều này thuận tiện cho việc livestream vào buổi tối của Trình Thời.

*

Trong mắt khán giả, cảnh vừa rồi trông như Trình Thời đang làm mất mặt Dương Hạo.

[Trình Thời đến đây làm gì, sao lúc nào cũng tỏ ra không vui vẻ như vậy?]

[Thôi đi, đang nghĩ mình là ai mà cứ làm mặt lạnh thế?]

[Không ai ép anh ta đến đây, giả vờ cho ai xem? Cút đi thì tốt hơn.]

[Thật ghét người không lịch sự.]

[Các bạn thật hài hước, vừa nói không muốn Trình Thời và anh nhà bạn ở cùng nhau, giờ lại chê Trình Thời không lịch sự, đúng là tiêu chuẩn kép.]

Một phần khán giả lên tiếng bảo vệ Trình Thời. Nhiều người thực sự không thích văn hóa fan bênh vực quá mức.

[Hãy xem chương trình một cách thoải mái, đừng tự đề cao mình quá.]

Tại căn bếp ở tầng một.

Bếp của biệt thự là dạng mở, ở giữa có một đảo bếp dài, không gian rộng rãi đủ chứa tất cả khách mời mà không tạo nên cảm giác chật chội.

Lúc này, ngoài Trình Thời, tất cả những người khác đều đã xuống. Trương Thước đeo tạp dề, vẫn mặc áo sơ mi trắng, dây tạp dề buộc lỏng sau lưng, rủ xuống hông. Với đôi vai rộng và eo thon, trông anh ấy rất quyến rũ.

Ngón tay anh ấy linh hoạt kéo tay áo lên, để lộ cánh tay săn chắc.

[Thật tuyệt, nhiều lên! Đây mới là cách đúng để mở một chương trình hẹn hò!]

[Trời ơi, anh ấy đang quyến rũ ai thế này? Thật mê hoặc!]

[Vòng eo và cánh tay của Trương Thước! Anh ấy có thể nâng một Vinh Nhất Nhất bằng một tay! Yêu quá!]

Trương Thước đẩy kính, giả vờ hỏi: "Trình Thời đâu?"

Dương Hạo nheo mắt nhìn Trương Thước, giọng nói không còn nhiều màu sắc như trước mặt Trình Thời, lạnh lùng đáp: "Anh ấy nghỉ ngơi trước rồi."

Trương Thước: "Ừm."

[Nấu ăn là phân đoạn tôi thích nhất! Những cuộc đấu trong bếp!]

[Có phải tôi bị ảo giác không, cảm giác Trương Thước hơi thất vọng.]

Tủ lạnh chứa đầy thực phẩm, Dương Hạo lấy ra thịt xông khói và trứng, nhẹ nhàng nói: "Tôi sẽ làm bánh sandwich cho mọi người."

Vinh Nhất Nhất: "Vậy tôi làm một phần salad rau."

Doãn Nhạc cười ôn hòa, nhìn sang Cố Tuynh Châu: "Tuynh Châu muốn ăn gì?"

[Doãn Nhạc gọi thân mật quá…]

[Lúc nãy còn gọi là thầy Cố, giờ lại gọi là Tuynh Châu, Doãn Nhạc thật đáng ghét!]

[Người trên là anti-fan của Doãn Nhạc! Mọi người đừng để ý!]