Xuyên Thành Long Ngạo Thiên: Vô Số Đại Lão Đấu Tranh Điên Cuồng Vì Ta

Chương 26: Quan sát

Nghe tiếng bước chân từ phòng ngoài truyền đến Tạ Vọng Ngôn cũng không do dự, cậu bước thẳng vào thùng tắm sau đó ngâm nửa người xuống nước… Cậu dựa người vào thành thùng, thoải mái thở dài.

Sợi tóc ướt rũ xuống bờ lưng trắng nõn không chút tì vết của cậu, mãi đến khi nghe được tiếng Mạnh Tu Ngôn cậu mới nói: “Mạnh công tử vào đi.”



Mặc dù Mạnh Tu Ngôn đã nghi ngờ cậu che giấu vẻ ngoài nhưng hắn thật sự không ngờ nó lại… Chấn cmn động như thế…

Nửa dưới cánh tay Tạ Vọng Ngôn bao gồm cả khuôn mặt vẫn là màu vàng đất như củ khoai tây mốc meo. Nhưng phía sau lưng và nửa cánh tay trên của cậu lại trắng nõn như tuyết…

Mái tóc màu nâu ấm hơi uốn lượn xõa tung phía sau lưng cậu. Mạnh Tu Ngôn đến gần vài bước, đặt quần áo lên đệm giường kế bên rồi nói: “Ta đặt quần áo ở đây nhé.”

Hắn gần như là chật vật chạy trốn khỏi chỗ đó, tự bấm cho mình hai cái Thanh Tâm quyết và Trừ Trần quyết xong, hắn dứt khoát ngồi xuống trên giường mình.

Không bao lâu sau, linh thức hắn chuyển qua đã nhìn thấy Tạ Vọng Ngôn mặc áσ ɭóŧ đi tới, tóc vẫn còn ướt nhẹp.

“Để ta lấy thêm nước cho ngài.” Tạ Vọng Ngôn nói xong thì dùng thủ quyết hong khô quần áo và tóc mình.

“Không cần…” Lúc Mạnh Tu Ngôn nói chuyện mới phát hiện giọng mình hơi nghẹn. Hắn vừa định ho khan một tiếng thanh giọng, thì phát hiện Tạ Vọng Ngôn đã bưng một chén trà nóng tới.

Hắn ngầm đồng ý cho động tác của cậu, chờ đến khi uống xong chén trà nóng trên tay cậu hắn mới nói: “Ngươi nghỉ ngơi sớm đi. Ta cũng mệt rồi.”



Tạ Vọng Ngôn nằm trên giường nhỏ dành cho người hầu, thoạt nhìn cậu đã rơi vào giấc ngủ say. Chỉ còn lại Mạnh Tu Ngôn bên cạnh vốn nên ngủ từ sớm mà lúc này lại chống cơ thể dậy, cẩn thận quan sát cậu vài giây cũng không biết là suy nghĩ gì, cuối cùng hắn ta ngồi dựa vào một bên bắt đầu tu luyện.

Tạ Vọng Ngôn nhắm như tựa ngủ nhưng lúc này cậu lại đang điên cuồng nói chuyện với hệ thống trong đầu…

[Vừa nãy hắn đang quan sát tao sao?]

Lúc nãy Tạ Vọng Ngôn vừa nằm xuống không lâu, hệ thống đã nhắc nhở cậu Mạnh Tu Ngôn hình như không có ngủ, bảo cậu hành sự cẩn thận một chút.

Quả nhiên cậu nằm chờ tầm nửa nén nhang, bên kia ập tức có động tĩnh, trong bóng đêm cậu có thể nghe được tiếng quần áo cọ xát bên cạnh, cùng với động tác chống cơ thể lên cậu còn có thể cảm giác Mạnh Tu Ngôn vươn tay dường như muốn bắt lấy cái gì đó.

Nhưng cuối cùng hắn ta vẫn hạ tay xuống, chống tay dựa nửa người vào đầu giường, không biết đang suy nghĩ gì.

Do giả bộ ngủ say nên Tạ Vọng Ngôn chỉ có thể nói chuyện với hệ thống trong đầu: [Đoạn cốt truyện này hình như trong nguyên tác không có đúng không!]

Cậu nhớ rõ nguyên tác, dù mà Mạnh gia hay Mạnh Tu Ngôn đều không có ai lên con thuyền này. Trong nguyên văn chỉ miêu tả vài câu sơ qua, nói cậu ngồi trên một con thuyền ở Hải Thành, sau đó lênh đênh một tháng đến Phần Châu, dọc theo đường đi cực kỳ vất vả.

Có điều may mà thân phận đệ tử Thượng Thanh Kiếm Tông của cậu không bị bại lộ… Cốt truyện sau đó chính là cậu lẻ vào đám người làm công của Yến gia, rồi bắt đầu rắc rối hiểu lầm với Yến Khanh Châu.

Tạ Vọng Ngôn nghĩ đến cốt truyện tiếp theo mà đau hết cả đầu. Yến Khanh Châu trở thành vợ cả được công nhận trong khu bình luận truyện không chỉ vì đối phương có dung nhan tuyệt sắc, mà còn vì đối phương có lai lịch không nhỏ trong Yến gia.

Truyền thuyết nhiều năm trước sau khi tổ tiên Yến gia chém rồng đã để lại rất nhiều công pháp thần bí. Còn có người nhắc tới nguyên nhân mà Yến gia chém rồng… Là vì con rồng chết tiệt kia dám chấm mυ'ŧ huyết mạch của Yến gia. Mà huyết mạch đời sau của Yến gia thật ra có sự ảnh hưởng của truyền thừa của long tộc.

Chẳng qua Tạ Vọng Ngôn nhớ rõ Yến Khanh Châu trong nguyên tác hoàn toàn không có tập tính nào liên quan tới long… Hoặc có lẽ đúng như lời đồn, long huyết trong Yến gia chỉ truyền nam không truyền nữ, mà bản tính rồng vốn da^ʍ tà, phải tu hành công pháp thanh tâm quả dục kia của Yến gia mới có thể ép bản năng xuống được.

Tạ Vọng Ngôn nhớ lại cốt truyện trong đầu rồi bĩu môi lải nhải vài câu trong long… Nếu lời đồn là sự thật, Yến Khanh Châu từ gái thành trai rồi chẳng phải cũng truyền thừa uy lực của long huyết sao?

Trước không bàn tới chuyện này.

Cậu còn nhớ rõ trong nguyên tác, có một đoạn là Tạ Vọng Ngôn và Yến Khanh Châu cùng với cả vị hôn phu của nàng, nói đúng ra là Yến Khanh Châu và vị hôn phu của cô đi rèn luyện, Tạ Vọng Ngôn chỉ là người hậu được nhân tiện mang theo.

Lúc đó không biết vì sao cả ba người bị kéo vào cùng một ảo cảnh. Mà ảo cảnh kia làm đại tiểu thư Yến gia nhìn thấy con người thật của Tạ Vọng Ngôn ẩn giấu sau vẻ ngoài ngụy trang bị khinh thường, từ đó rễ tình đâm sâu.