“ Sư đệ, hóa ra đệ thật sự không chết! ” Thiếu niên một lần nữa nhào về phía Phong Từ, khối thân thể này của Phong Từ thật sự là bị thương không nhẹ, trốn cũng trốn không thoát, chỉ có thể vững chắc bị thiếu niên đâm vào trong lòng ngực.
Lại là một trận ho khan kịch liệt.
“ Xin, xin lỗi! ” Thiếu niên vội vàng buông y ra.
“ Ngươi khụ khụ —— ” Phong Từ sau một lúc lâu mới hít thở đều trở lại, ách giọng nói hỏi, “ Ngươi là ai? ”
“ Ta là Mạnh sư huynh mà, sư đệ đệ làm sao vậy, đệ không nhớ rõ ta sao? ” Thiếu niên vội la lên, “ Có phải là bị cháy hỏng đầu rồi không? ”
Thiếu niên vừa nói vừa muốn động thủ, Phong Từ hiện tại lòng còn sợ hãi với hắn, vội vàng lui về sau.
Vẻ mặt thiếu niên lập tức đau thương.
Phong Từ hắng giọng, thử nói: “ Ta…… Ta giống như cái gì cũng không nhớ, nơi này đã xảy ra chuyện gì? ”
Thiếu niên nói: “ Ta kêu Mạnh Trường Thanh, đệ là sư đệ Lục Cảnh Minh của ta, chúng ta là đệ tử Thiên Huyền Tông…… ”
Nhiều ngày trước Thiên Huyền Tông bị người diệt môn, toàn phái trên dưới hơn 300 người trong một đêm tử thương thảm trọng, chỉ có Mạnh Trường Thanh và Lục Cảnh Minh cùng mười mấy vị sư huynh đệ miễn cưỡng chạy thoát, nhặt về một cái mạng.
Mười mấy cô nhi Thiên Huyền Tông này lưu lạc bên ngoài, hôm nay đến nơi này, lại tao ngộ một trận pháp cổ quái. Những sư huynh đệ khác đều đã chết trong trận pháp, Lục Cảnh Minh cũng bởi vì thay Mạnh Trường Thanh chắn một đòn trí mạng mà ngất xỉu.
Mạnh Trường Thanh mang theo y trốn đến nơi này, không nghĩ tới Lục Cảnh Minh thế nhưng lại kỳ tích tỉnh táo lại.
“ —— Sư đệ, may là đệ không có việc gì, ta cứ cho là đệ muốn bỏ ta lại rồi. ” Kể đến nơi đây, Mạnh Trường Thanh bắt lấy ống tay áo Phong Từ, nước mắt lưng tròng, “ Thật tốt quá, đệ và ta còn sống, chỉ cần có thể chạy ra khỏi nơi này, Thiên Huyền Tông cũng coi như không có tuyệt hậu! ”
Phong Từ: “ …… ”
Phong Từ: “ Ta không phải sư đệ của ngươi. ”
Mạnh Trường Thanh sửng sốt.
......
Phong Từ hiểu rõ tiền căn hậu quả, bình tĩnh nói: “ Ta thần hồn ly thể, thân thể hẳn là đã xảy ra biến cố, mới có thể ngoài ý muốn bám vào trên thân thể gần chết này của sư đệ ngươi. Ngươi yên tâm, chờ ta tìm về thân thể, liền đem thân thể của sư đệ ngươi trả lại cho ngươi. ”
Mạnh Trường Thanh ngơ ngẩn nhìn y, sau một lúc lâu, giơ tay sờ sờ đầu Phong Từ: “ Sư đệ, đệ vừa rồi có phải là…… Đυ.ng vào đầu không? ”
Phong Từ: “ ………… ”