Câu Được Bạn Cùng Phòng Của Em Trai Tôi!

Chương 11

Thẩm Thời Hi vừa bước ra đã nghe được vài câu cuối của đối phương, bèn nói: “Nếu có việc thì cứ đi trước, nếu muốn từ chối bữa tối nay thì không cần phải ngại đâu.”

Trình Chu Sách: “Không có việc gì.”

Thẩm Thời Hi ra ngoài chỉ để hít thở chút không khí, nghe đối phương nói vậy thì khẽ cười nhạt, rồi lướt qua cậu đi về phía ban công nhỏ cuối hành lang.

Phía sau bỗng vang lên tiếng bước chân, người kia đã nhanh chóng vòng ra trước mặt anh.

Thẩm Thời Hi vẫn không dừng bước, chàng trai đối diện thì đối mặt với cậu và từ từ bước lùi.

Ánh mắt hai người đối diện với nhau.

Có vẻ tâm trạng của Trình Chu Sách đang rất tốt. Giọng nói của cậu không còn vẻ lạnh lùng như trước mà mang chút trong trẻo của một thiếu niên đang dần trưởng thành: “Anh ơi, tai nghe của em hỏng rồi.”

Hoàng hôn dần buông xuống, phía sau chàng trai là cả một bầu trời mây rực lửa.

Cậu nói: “Cái tai nghe bị anh làm rơi trên máy bay hỏng rồi ạ.”

“Anh bồi thường cho em đi.”

Chàng trai trẻ cúi mắt định nói gì đó thì cánh cửa không xa phía sau hai người bỗng bật mở. Thẩm Thời Mộc, Phương Cẩm và Nguyễn Sâm vừa cười vừa nói bước ra, mang theo sức sống tràn trề của tuổi trẻ.

Ánh mắt Trình Chu Sách lướt qua vai Thẩm Thời Hi và bắt gặp Thẩm Thời Mộc đang cười ngây ngô.

“…” Cậu đành phải miễn cưỡng bổ sung: “Nếu gọi thêm Thẩm Thời Mộc thì có được không?”

Trình Chu Sách từng sống ở nước ngoài từ nhỏ, môi trường cởi mở ở đó cũng ít nhiều ảnh hưởng đến cách cậu lớn lên.

Vì thế cậu thường hành động theo thói quen nhanh gọn và trực tiếp. Nhưng nghĩ lại đây mới chỉ là lần thứ hai họ gặp nhau.

Vì thế khi thấy Thẩm Thời Mộc xuất hiện, cậu đề nghị mời cả em trai anh, có lẽ làm vậy trông sẽ bớt đột ngột hơn.

Thẩm Thời Hi khựng lại rồi quay đầu nhìn Thẩm Thời Mộc đang tiến đến.

Anh chợt bừng tỉnh, trong lòng cũng nhẹ nhõm hơn.

Hóa ra là muốn rủ Thẩm Thời Mộc, anh chỉ là người trung gian thôi.

Vậy mới đúng.

Thẩm Thời Hi cúi đầu khẽ cười, những suy nghĩ trước đó của anh đúng là quá hoang đường.

Người kia là nhân vật chính công ở trong sách, anh nghĩ ngợi gì vậy chứ?

Chắc do anh đa nghi và cẩn thận quá mức rồi.

Trình Chu Sách lặng lẽ nhìn Thẩm Thời Hi và chờ câu trả lời của anh.

Nhìn bề ngoài trông cậu rất gầy nhưng lại mang nét tinh tế và đẹp đẽ, gò má trắng trẻo vẫn còn vương chút vẻ ốm yếu như mảnh thủy tinh mong manh dễ vỡ.