Nhật Ký Hằng Đêm

Chương 10

Âu Dương Nặc cười lạnh nhìn hắn, hắn làm ra vẻ dối trá như vậy, hắn là một người đàn ông vô tâm.

Hắn không yêu mẹ cô, cũng không yêu cô, cũng không yêu Phùng Tự Tranh.

Âu Dương Trăn không để ý đến nụ cười lạnh của cô, thản nhiên nhả khói chậm rãi nói: "19 tuổi, không phải trẻ con, cũng nên trưởng thành đi. Đừng dùng hành vi ấu trĩ đó, nực cười lắm, cũng đừng làm tổn thương người vô tội.”

Âu Dương Nặc nghe xong nở nụ cười: "Con có làm tổn thương người khác hay không, con tự biết, ba có làm tổn thương người khác hay không, ba biết không? Ba thật sự muốn cưới Phùng Tự Tranh sao? Ba thật sự yêu cô ấy sao? Không phải ba cũng đang làm tổn thương cô ấy sao?"

Âu Dương Trăn đứng lên, dụi tắt tàn thuốc, đi tới trước mặt cô, hai mắt nhìn cô như chim ưng, giọng điệu lạnh lùng nghiêm khắc đáng sợ: "Ừ, con trưởng thành rồi, cho rằng mình là người lớn rồi, cũng cho rằng cánh đã cứng rồi, dám dùng giọng đó nói chuyện với ba à?”

Âu Dương Nặc giương mắt nhìn thẳng ánh mắt của hắn, cô cao có 1m7, đối với nữ sinh, như vậy là đã cao lắm rồi, nhưng khi đứng trước mặt Âu Dương Trăn cao 1m87, cô vẫn giống như chim nhỏ nép vào người vậy.

Cô quật cường ngẩng mặt, lấy can đảm nói: "Con đã tròn 18 tuổi rồi đó thưa ngài Âu Dương Trăn. Con có quyền yêu đương có bạn trai, ba không có quyền quản cũng không quản được. Cho nên, nước sông không phạm nước giếng, mỗi người đều có quyền của riêng mình, không tốt sao?"

Âu Dương Trăn suýt nữa bị cô làm cho tức cười, nếu cô là lính của hắn, hắn mà không lập tức bảo cô đến sân thể dục chạy năm mươi vòng thì hơi lạ.

Nhưng mà cô không chỉ không phải là lính của hắn, còn là con gái của hắn, một tay của hắn cũng có thể bóp nát cô.

Khuôn mặt nhỏ nhắn của cô còn không lớn bằng bàn tay của hắn, cổ nhỏ của cô, hắn có thể cầm hết bằng một tay, xuống chút nữa là nơi nữ tính của cô, lung linh nhô lên, con gái của hắn đã thật sự trưởng thành rồi.

Mới đây hắn vẫn còn thay tã cho cô, rửa chỗ riêng tư cho cô sau khi cô đi tiểu, rửa mông nhỏ cho cô, còn ôm cô ngủ, để cô ngồi lên vai, mua kẹo hồ lô cho cô, hai cha con hạnh phúc đi xem hết một xưởng phim điện ảnh thể loại chinh chiến ở rạp chiếu.

Không biết từ khi nào, cô đã lớn lên cao gần bằng hắn, lại gầy đến đáng thương, không biết từ lúc nào, bọn họ vừa thấy mặt đã giương cung bạt kiếm, giống như kẻ thù của nhau vậy chứ?