Quả Trứng Gấu Trúc Cuối Cùng Trong Toàn Vũ Trụ

Chương 16

"Hehe, lại là một nhà giàu mới nổi, bạn có biết những hạt giống này quý giá đến mức nào không? Chúng được bày bán không phải để bạn lãng phí, xin hãy tôn trọng những Tinh dân đang nghiêm túc nghiên cứu văn hóa địa cầu Cổ đại."

"Đồng ý, nhìn đáng yêu là có thể tùy ý phá hủy đồ vật à? Mẹ tôi rất cẩn thận đối với từng hạt giống, sợ làm hỏng một hạt."

“Có tiền, thì sẵn lòng mua cho cậu bé không được sao? Hơn nữa, hạt giống quanh năm bán đi nhiều như vậy, có bao nhiêu hạt trồng lên đâu? Thậm chí có người còn điên cuồng mua những hạt giống dễ trồng, trồng với số lượng lớn, nhưng cuối cùng chẳng trồng ra được gì, sao bạn không đến tố cáo họ? Con chó tiêu chuẩn kép chính là nói về bạn [lêu lêu lêu]"

"Đừng tranh cãi nữa, người từng tham gia nghiên cứu trồng trọt ở Đường gia ra mặt nói một câu, hạt giống này thực ra không quý như bạn nghĩ, bán khó khăn lắm hiểu không? Nhưng mà khó trồng thì thật sự là trồng rất khó, khi tôi rời đi, dường như chỉ nghiên cứu ra hơn chục cách gieo trồng hạt giống, hơn nữa còn không thể gieo trồng số lượng lớn.”

"Hahaha thật là cười chết thôi, đã từng làm việc ở Đường gia chưa? Tôi chỉ muốn hỏi tại sao bạn lại nghĩ không thông mà nghỉ việc vậy? Sợ là chỉ đang mắc chứng hoang tưởng!"

"Tò mò tại sao lại nghỉ việc? Có bao nhiêu người đang cố gắng để đến Đường gia làm việc, anh cả của tôi đã phỏng vấn suốt sáu năm mà không được nhận."

"Tại sao chứ, tất nhiên là vì đang nằm mơ, trong mơ cái gì cũng có [ngoáy mũi]"

"Tôi thấy chưa chắc, nếu Đường gia thực sự tốt như mọi người nói, lúc trước Đường Lạc đã không cắt đứt quan hệ với Đường gia."

“Tôi cũng đã nghỉ việc ở Đường gia, giai đoạn đầu họ liên tục chiêu mộ nhân tài, nhưng sau đó lại qua cầu rút ván, còn ép nhân viên ký một số thỏa thuận bảo mật nhảm nhí nào đó, nếu không đồng ý sẽ phải bồi thường vi phạm hợp đồng rất nhiều, điều kinh tởm nhất chính là bọn người Đường gia."

"Vu không, mang bằng chứng ra đây. Tôi cũng là thành viên trong nhóm nghiên cứu khoa học của Đường gia, những chuyện mà bạn đề cập tôi chưa từng gặp phải, ngược lại phúc lợi đãi ngộ đều rất tốt, bọn họ cũng coi trọng người mới đến, làm việc ba năm sẽ được thăng chức lên làm đội trưởng.”

"Tôi cảm thấy cũng rất tốt, một người họ hàng của tôi làm việc tại Đường gia, tuy chỉ là một nhân viên nhỏ, nhưng đãi ngộ thực sự rất tốt."

“Đừng để ý đến bọn họ, Đường gia chỉ là một đám ăn nho không được thì chê nho chua mà thôi.”

“Nói giống như bạn đã ăn nhỏ ngọt vậy [ngoáy mũi]"

……..

Chủ đề dần dần đi chệch hướng cho đến khi phòng phát sóng trực tiếp trở nên chướng khí mù mịt, lúc này Lệ Nhung Phong mới nhận ra rằng Thời Nhiên đã vô tình bật phát sóng trực tiếp, anh không giải thích một lời nào, nên đưa tay tắt nó đi.

Không roc tình huống này cho lắm, chỉ nhìn thấy Tinh tệ của Thời Nhiên chậm rãi dâng lên, vẻ mặt bối rối:? ? ?

Là có ý gì, cậu chỉ đi mua sắm trong cửa hàng, không tốn một xu nào mà còn kiếm được rất nhiều tiền?

Anh nhìn chằm chằm vào đôi mắt gấu trúc, nghĩ ngợi trăm lần cũng nghĩ không ra, cuối cùng Mond đã gửi một tin nhắn video để giải tỏa nghi ngờ của anh.

“Ngài phát trực tiếp, là định đưa ra thông báo chính thức à?” Mond nói.

“Ngoài ý muốn.” Lệ Nhung Phong trân quý lời nói như vàng, thuận tay mua hạt giống Thời Nhiên đã chọn, đặt mua thêm một ít đất trồng.

Mond: "Việc này liên quan đến Đường gia, lão Đường Bỉnh Vinh kia sẽ không bỏ qua."

Đường Bỉnh Vinh là người nắm quyền của Đường gia, việc Thời Nhiên mua hạt giống là chuyện rất bình thường, đáng tiếc là rất nhiều người đã nghỉ việc ở Đường gia lên tiếng, nói rất nhiều điều không tốt cho danh tiếng của Đường gia, Tinh dân đến xem náo nhiệt đã đưa vấn đề lên một tầm cao hơn, nói rằng Lệ Nhung Phong mặc kệ một con búp bê lãng phí hạt giống, là đang tuyên chiến với Đường gia.

Đường Bỉnh Vinh không nhịn nổi nữa, có lẽ không bao lâu nữa ông ta sẽ ra gây rắc rối.