Lệ Nhung Phong ôm sách không rời mắt khỏi Thời Nhiên, không khỏi thở dài.
Ngoại trừ lúc đói bụng, những lúc khác tên nhóc này đều không cho anh ôm, anh cũng không ngờ thằng nhóc này lại ghi thù như vậy.
Anh gọi Tiểu Thập Tam, đưa bình sữa đã chuẩn bị sẵn vào tay nhóc con, cậu vừa nhận được bình sữa đã liền lập tức quay lưng lại, chĩa cái mông đầy lông của mình về phía anh.
Thời - ghi thù - Nhiên: Hồi đó anh thờ ơ với tôi, bây giờ tôi cho anh với không nổi luôn!
“Em có muốn uống sữa vị dâu mới không?” Lệ nguyên soái không biết dỗ trẻ con đã lén đặt mua sản phẩm sữa mới nhất của Tinh Vương, đặt trước mặt cậu nhóc.
Thời Nhiên hít hít cái mũi nhỏ, đôi mắt nhỏ dưới quầng thâm chợt sáng lên.
Cả ngày uống vị nguyên chất, cậu sắp nôn ra rồi!
Nhưng cơn giận của cậu vẫn chưa nguôi đâu, ban đầu anh chê cậu xấu xí, bây giờ lại muốn dùng chai sữa dỗ dành cậu, các anh soái ca hay thay đổi như vậy sao?
Thời Nhiên khoanh tay không có ý định nhượng bộ, lẩm bẩm trong lòng: Đồ keo kiệt, một bình sữa đã muốn dỗ tôi á, mơ đi!
Lệ Nhung Phong nhìn thấy cậu thường xuyên nhìn về phía bình sữa, khóe miệng chậm rãi nhếch lên.
"Anh bảo Thập Tam đặt mười lăm bình, em thích uống bao nhiêu thì uống.”
Thời Nhiên giật giật đôi tai nhỏ, do dự một lát rồi vươn tay ra nhanh chóng vốc sữa vào lòng mυ'ŧ xì xụp.
“Sau này không được giận dỗi nữa." Lệ Nhung Phong xoa đầu.
Câu nhóc còn không to bằng bàn tay anh, ngồi đó nhỏ nhắn như cục len, trông cực kỳ đáng yêu.
Thời Nhiên quay lại nhìn anh, ra hiệu bằng ánh mắt.
Hiện tại, anh là người sai trước, xét thấy anh có thái độ nhận lỗi thành khẩn, em sẽ tha thứ cho anh.
Lệ Nhung Phong hiểu ý, khẽ cười.
Đây là lần đầu tiên Thời Nhiên nghe thấy anh cười, không khỏi nhìn anh thêm một lúc.
Nhan sắc này không debut làm diễn viên thì đúng là đáng tiếc, nếu đặt vào thời đại kia của mình, anh chắc chắn sẽ trở thành một siêu sao trong làng giải trí.
Về lý do tại sao không trở thành thần tượng, tất nhiên là kỹ năng diễn xuất không chê vào đâu được của anh, cậu đã tự mình trải nghiệm rồi đó!
Cậu cầm bình sữa nhìn Lệ Nhung Phong lạnh lùng, tàn nhẫn trước mặt cấp dưới, không khỏi cảm thán, kỹ thuật diễn thực sự rất tốt.
Ăn uống xong, cậu đột nhiên ợ hơi, sau đó ôm lấy cánh tay Lệ Nhung Phong, móng vuốt nhỏ bé chỉ vào quang não trên cổ tay anh.
"Muốn."
Mấy ngày nay cậu không ngừng sử dụng quang não để tìm hiểu thế giới, trong thế giới khan hiếm tài nguyên này, để sinh tồn, con người đã tiến hóa ra hình thái thứ hai, sáng tạo ra máy móc chiến đấu và dung dịch dinh dưỡng để nhanh chóng bổ sung tinh thần lực.
Ở đây, bạn không thể tìm bạn đời tùy tiện được, muốn kết hôn thì phải vượt qua bài kiểm tra về khả năng hòa hợp của bạn đời, cũng chính là kiểm tra độ tương xứng của tinh thần lực. Nếu độ tương thích dưới 50% thì rất có thể tính mạng của cả hai sẽ gặp nguy hiểm, ngược lại, độ tương thích càng cao thì càng tốt.
Khả năng tương thích giữa cậu và Lệ Nhung Phong là 99,9%, khiến họ trở thành cặp đôi có tinh thần tương hợp cao nhất từ
trước đến nay, hơn nữa, cậu còn là công dân sao có lông duy nhất trong toàn bộ tinh tế, nên bọn họ nghiễm nhiên trở thành tiêu điểm trong mắt tất cả mọi người.
Thời Nhiên thở dài.
Này, cậu cũng muốn khiêm tốn nhưng thực lực không cho phép mà.
Lệ Nhung Phong ngẩng đầu, đúng lúc nhìn thấy dáng vẻ đắc ý rung đùi của cậu nhóc, đôi mày cau chặt dần dần thả lỏng.
Lúc này, hai người không biết rằng Tinh Võng lại sập rồi.