"Nguyên soái, ngài..." Mond ngơ ngác.
Vừa rồi còn giả vờ gọi nhóc con này là đồ đàn bà, thế mà sau lưng đã bí mật chuẩn bị xong đồ ăn rồi! Tại sao trước đây anh ấy không phát hiện ra nguyên soái nhà mình là người miệng thì chê bài nhưng thân thể lại rất thành thật nhỉ?
Lake ở bên cạnh cũng lặng lẽ ngồi thẳng dậy, đôi mắt như thể phát hiện ra một thế giới mới, sáng sủa hơn bình thường rất nhiều.
Những thứ này đều là chuẩn bị cho nhóc con, Lệ Nhung Phong không có ý định giải thích, cũng không có gì để giải thích.
Anh chưa từng yêu, cũng chưa từng thích ai, vị hôn thê duy nhất của anh lại ngủ trong vỏ trứng suốt mười năm, ban đầu anh không hề quan tâm, nhưng những người xung quanh ngày nào cũng nhắc nhở anh rằng anh có một bạn lữ…Một vị hôn thê tương thích 99,9%, còn là một người có lông, thời gian lâu dần, anh cũng nảy sinh một chút chờ mong.
Có điều người trước mặt lại không chút dính dáng gì đến bộ lông xù, không những xấu xí mà tính tình còn không tốt.
Lệ Nhung Phong xắn ống tay áo ướt lên, lại đưa một thìa sữa vào miệng nhóc con, cậu chép chép miệng phát ra vài tiếng rầm rì nho nhỏ, giọng nói trong trẻo như sữa, đồng thời còn phát ra một tiếng rên nho nhỏ thoải mái, nhìn đi nhìn lại thì cũng thấy không xấu lắm.
Ăn uống no rồi, Thời Nhiên không chừa chút mặt mũi nào cho nhân viên chăm sóc nhà mình, quay đầu ngã xuống, chật vật lăn vào chăn ngủ thϊếp đi.
Cậu chỉ là một con gấu nhỏ không có lông, trông cậy vào cậu làm cái gì? Xin lỗi là không thể rồi, ai bảo anh nói tôi xấu, bị phun vào mặt là đúng rồi!
Nửa giờ sau, Lệ Nhung Phong đút cơm xong nhân tiện còn đi tắm một lượt đã trở lại.
"Nguyên soái, Tinh Võng hỏng rồi." Mond mở đầu nói: "Có người đăng tin tức về việc phu nhân hói đầu lên Tinh Võng, còn đính kèm rất nhiều hình ảnh, trên mạng bây giờ đã cãi nhau um lên, người dân đang chờ ngài đưa phu nhân tới khiến bọn họ bẽ mặt đấy.”
Thời Nhiên bị ép nổi tiếng:? ? ? ?
Xã hội ngày nay có ác ý với một chú gấu con như vậy sao?
"Tôi biết ngay là trò lừa đảo mà, tính tế mấy trăm nay không xuất hiện loài vật có lông nào, có lẽ là đã tuyệt chủng từ lâu rồi. Thân là fans của nguyên soái, tôi cảm thấy rất xấu hổ."
"Không biết mọi người có để ý hay không, tôi nhìn thấy bóng dáng của bệ hạ trong bức ảnh trên hotsearch. Có nghĩa là chuyện này từ đầu đến cuối đều là một âm mưu? Nhưng tôi không hiểu, nguyên soái cũng không cần phải hợp lực với Bệ hạ để lừa chúng ta để làm gì? Có chút muốn thoát fan! [gãi đầu]"
"Để làm gì? Danh vọng, địa vị chứ gì nữa. Lệ Nhung Phong là nguyên soái ca đáng kính ở Mễ Tư Đặc tinh chúng ta. Nếu đổi thành một hành tinh khác, ai còn biết anh ta là ai."
“Những người nói xấu nguyên soái kia, tôi khuyên các người có lương tâm một chút đi. Nếu không có nguyên soái, các người làm sao có cơ hội ngồi đây mà vu khống ngài ấy chứ? Đúng là đồ cao cầu rút ván, huống hồ bức ảnh này vừa nhìn đã biết là chỉnh rồi, sự thật thế nào bây giờ vẫn chưa biết đâu.”
"Lầu trên nói đúng lắm. Cuộc phản loạn ở Duy Ân Đức tinh mới xảy ra chưa đầy năm năm, các người đã quên rồi? Còn đòi thoát fans? Tôi thấy cậu chính là người ủng hộ Duy Ân Đức tinh, cố tình tới đây phá hoại thì có!"
"Phu nhân phá vỏ ra chưa đầy hai tiếng, tôi chỉ muốn hỏi anh lấy ảnh sinh của phu nhân ở đâu ra? Còn cố tình chụp bóng lưng mờ mờ ảo ảo, tôi thấy nó chỉ là một bức tranh thôi mà. Cậu có hỏa nhãn kim tinh hay sao mà nhận ra đó là Bệ hạ vậy?”
"Mắng bọn họ là khỉ cũng là đề cao bọn họ rồi, rõ ràng là một nồi cứt chuột [Bah]"
"Fan của Lệ Nhung Phong tố chất cũng cao thật đấy, mở miệng ngậm miệng toàn là cứt chuột."
“Năm đó vì là con trai trưởng của nhà họ Lệ nên anh ta thi được vào Học viện quân sự của Mễ Tư Đặc tinh đấy chứ, có thể thấy giá trị danh hiệu Nguyên soái của anh ta cũng đáng là bao.”