Vũ lúc này mới đưa mắt nhìn về phía chúng tôi, khoảnh khắc chạm vào ánh mắt anh tôi hơi giật mình, hơi thở như chợt ngưng lại. Sau đó anh nở nụ cười như có như không. Gương mặt anh vốn rất cuốn hút, khi cười càng rung động lòng người:
- Hôm nay phải hẹn mọi người khi khác rồi.
Nói xong anh dẫn theo cô gái kia đi đến một góc ngồi khá xa với bàn của chúng tôi. Sự cao ngạo của anh dường như toát ra từ trong gân cốt, luôn mang dáng vẻ lơ đãng, thờ ơ. Sau khi anh đi khuất rồi mấy chị em bắt đầu xôn xao nói:
- Ông Vũ này em nghe đồn đã lâu, nay gặp còn đẹp hơn tưởng tượng của em mấy chị ạ.
- Ừ, chị cũng vậy, tưởng trùm xã hội đen phải hầm hố lắm chứ. Thế quái nào như tổng tài bước ra từ ngôn tình ấy nhỉ?
- Chuẩn, khác hẳn với những gì em từng tưởng tượng. Mà em nghe nói cũng bad boy lắm đó, đàn bà đi qua đời anh ta khéo phải như cá diếc bơi sông.
- Nói thật chứ người như anh ta, ai nhìn chẳng thích. Như chị mày có chồng rồi nhìn còn mê tít đây này. Mà nghe thiên hạ đồn anh ta đang bao nuôi một cô gái cũng phải được 5 năm rồi đấy. Liệu có phải cô gái đó kia không?
- Chắc là thế rồi, cô gái đó cũng xinh phết các chị nhỉ?
- Xinh thì mới lọt vào được mắt xanh của ông Vũ chứ.
Bà chị vừa dứt lời thì mấy anh em trong phòng đồng loạt lên tiếng:
- Gớm mấy cô mê trai quá cơ, xem anh em chúng tôi là không khí hết lượt à? Nhìn An kìa, gặp trai đẹp vẫn rất cứng rắn nhá. Ai như mấy cô chồng con, người yêu cả rồi mà thấy trai đẹp là tớn lên.
- Anh đang ghen tỵ với người ta đó à?
Ông anh cười hề hề đáp:
- Có ghen thì cũng làm gì có cửa.
- Mà kể ra trong này còn có An và anh Trường là đang độc thân thôi nhỉ? Hay hai người làm một cặp cho phòng mình toàn là hoa đã có chủ đi.
Cũng may khi đó trong miệng tôi không có gì không thì cũng chết vì sặc. Tôi không biết Trường trêu hay nói thật mà anh cười cười đáp:
- Ý kiến hay đấy, thế này anh phải về ngâm cứu kỹ bí quyết để cưa đổ An thôi.
Tôi chỉ mỉm cười chứ không nói gì. Sau khi kết thúc bữa ăn cũng là 10 giờ tối. Lúc này ai về nhà người nấy, mỗi người một ngả. Trường có đề nghị đưa tôi về nhưng tôi nói dối là có bạn đến đón. Vừa nãy tôi có book grap rồi nên đứng đợi trước nhà hàng, trong lúc đang chờ đợi thì bỗng nhiên một giọng nói trong trẻo vang lên phía sau:
- Hình như bạn là bạn của anh Vũ đúng không? Bạn đang đứng đợi ai à? Nếu không ngại thì mình và anh Vũ đưa bạn về.