Thiên Phú Quỷ Dị, Đốt Xác Liền Trở Nên Mạnh Mẽ

Chương 46

Quyết đoán học tập kỹ năng, hiệu quả hết sức rõ ràng, đồng tử Tần Hà lóe lên một tia ánh sáng mờ, nhìn nơi góc tối giống y như lúc ban ngày ánh sáng đầy đủ, nhìn rõ rõ ràng ràng.

Đạo hạnh tăng thêm mười ba năm, cộng thêm trước đây, đạt đến trình độ hai mươi ba năm.

Đạo hạnh như thế, cho dù là đứng yên bất động, cũng đủ để trấn áp một vài sự kiện linh dị cấp thấp.

Tẩy tủy đan: Đan dược trân quý đến từ Thâm Uyên, có tác dụng tẩy cân phạt tủy, thoát thai hoán cốt, chỉ có thể ngộ mà không thể cầu.

Tần Hà nhìn Tẩy tủy đan trong tay, óng ánh trong suốt, giống như một viên thạch rau câu, mùi hương của đan thấm đến tận ruột gan.

Đây là do một bộ hung thi mà nhóm người Lăng Trung Hải tận tâm chọn lựa đốt ra.

Không thể nghi ngờ, chắc chắn trân quý vô cùng.

Bởi vì lời chú giải rất rõ ràng, đây là đan dược trân quý, chỉ có thể ngộ mà không thể cầu.

Hơn nữa đây là thứ đến từ Thâm Uyên, Tần Hà không rõ Thâm Uyên là nơi nào, nhưng những vật xuất xứ từ nơi đó, đều không phải là vật phàm tục.

Không nghĩ nhiều, ngay lập tức Tần Hà há miệng nuốt xuống Tẩy tủy đan.

Từ trong bụng, một dòng êm dịu cực kỳ tan ra, xuôi khắp toàn thân, ngay sau đó Tần Hà lập tức phát hiện, cả người mình giống như đổ mồ hôi, chảy ra rất nhiều thứ nhờn nhờn dính dính.

Nhấc tay ngửi thử, mùi vị có thể nói là cực kỳ.

Tần Hà vội vàng cởi bỏ quần áo, dùng nước sạch cọ rửa, tắm tầm nửa canh giờ, cái mùi hôi thối kia mới coi như trôi đi hết.

Còn chưa có cảm giác khác lạ nào xuất hiện, ngược lại là phần thưởng lại nhảy ra trước tiên.

Nội kình +32 năm, đạo hạnh +20 năm.

Tần Hà vui vẻ cực độ, phần thưởng này thật là quá khoa trương rồi, Lăng Trung Hải không hổ là cán bộ kỳ cựu ở lò hỏa táng, ánh mắt độc thật sự.

Cộng thêm ba mươi sáu năm nội kình khiến cho nội kình của Tần Hà lập tức tăng gấp hai lần, đạt đến năm mươi mốt năm.

Trước đây, mười năm nội kình đã có thể tiện tay đập nát một cái cọc buộc bò to cỡ trái bưởi, năm mươi mốt năm nội kình, chắc là có thể đánh tan nát một khối đá lớn a?

Tần Hà nghĩ.

Hắn cũng không có chỗ để thử, chỉ có thể để đó.

Đạo hạnh cũng tăng mấy lần, đạt đến bốn mươi mốt năm.

Đạt đến trình độ gì thì Tần Hà cũng không rõ, chỉ biết là tuổi thọ của nhân quân ở thời đại này cũng chỉ có hơn ba mươi một chút, đó vẫn còn chưa tính cả người chết oan do thiên tai nhân họa, bằng không còn có thể thấp hơn.