Xuyên Sách: Chọc Phải Mẹ Của Trùm Phản Diện

Chương 66

Bão lửa tinh tử dính vào vạt áo của Thẩm Tố, Thẩm Tố chụp diệt bão lửa tinh tử lại lui về sau một chút.

Nàng nhìn ngọn lửa càng lúc càng mạnh, nghe tiếng tru la đau đớn của Đường Lang yêu.

Từ đầu đến cuối, Thẩm Tố đều không có thực sự ra tay.

Thanh Hỏa Song Nhận này thật sự rất hữu dụng!

Thẩm Tố lại lui về sau một chút, chờ khi xoang mũi có thể ngửi được mùi hương phai nhạt đi không ít, lúc này mới buông lỏng tay đang che miệng mũi con thỏ, nàng hỏi Vệ Nam Y:

“Phu nhân, cái gì là bảng xếp hạng Linh Khí?”

Vừa rồi nàng chính là thoáng nghe thấy Đường Lang yêu nói Thanh Hỏa Song Nhận là bảo vật xếp hạng thứ mười bảng Linh Khí, âm thầm ghi tạc trong lòng, Thẩm Tố tuy rằng đọc qua nguyên thư, nhưng hệ thống trong nguyên thư cũng không hoàn chỉnh, càng nhiều vẫn là xoay quanh một đường tu luyện của nam chính, còn có khai triển hái hoa ngắt cỏ, về thế giới giả thiết có chút thưa thớt.

Thẩm Tố cũng không biết cái gì là bảng xếp hạng Linh Khí, nhưng Vệ Nam Y khẳng định là biết.

Con thỏ lông trắng dùng mũi cọ cọ vào vạt áo của Thẩm Tố, như thể muốn dùng hương vị trên người Thẩm Tố để xua tan mùi khó ngửi của Đường Lang yêu.

Đôi mắt đỏ bừng của con thỏ vì bị sặc mà chảy ra chút nước mắt, ướt đẫm bộ lông trắng muốt.

Thẩm Tố đưa tay ra vuốt ve bộ lông của con thỏ, cảm nhận được lòng bàn tay mình ướŧ áŧ, trong lòng lại thêm phần oán trách Đường Lang yêu.

Sau khi chờ đợi quá lâu, con thỏ lông trắng cuối cùng cũng nói cho Thẩm Tố tất cả những gì nàng muốn biết:

“Phàm là tu sĩ, ít nhiều cũng đều có một thanh binh khí bên người. Những binh khí này nếu được làm từ những nguyên liệu quý hiếm thì sẽ dần dần có linh trí. Tuy nhiên, chúng vẫn không thể sánh bằng những bảo khí có hồn phách. Nhưng những vật có hồn thì cuối cùng vẫn là rất ít.

Trong binh khí, linh khí là tồn tại đứng đầu. Linh khí có linh nên có thể nhận chủ. Trước khi chủ nhân chết, nó sẽ không có chủ nhân thứ hai. Linh khí bảng xếp hạng tổng cộng có một trăm linh khí, được xếp hạng dựa trên sức mạnh của linh khí. Thanh Hỏa Song Nhận xếp hạng thứ mười, chính là do Giang sư thúc tặng cho Thẩm sư đệ khi bái sư.

Tuy nhiên, binh khí có linh không phải lúc nào cũng tốt nhất. Nhiều sư đệ sư muội ở Lâm Tiên Sơn không dùng linh khí, nhưng uy lực lại vượt trội hơn linh khí. Vì vậy, ngoài bảng xếp hạng linh khí, còn có bảng xếp hạng kiếm và bảng xếp hạng binh khí.”

Thẩm Tố nghe xong, trong lòng dâng lên chút hoang mang:

“Phu nhân, kiếm không phải cũng là binh khí, sao lại còn tách ra xếp hạng?”

Vệ Nam Y chậm rãi nói: “Đệ tử của mấy đại tông môn thích dùng trường kiếm khá nhiều, nếu không đem trường kiếm cùng với những binh khí khác tách ra, chỉ sợ bảng trên hơn phân nửa đều sẽ là binh khí cùng loại.”

Thẩm Tố cái hiểu cái không gật gật đầu, lại hỏi: “Bội kiếm của phu nhân là cái gì?”

Khi nhắc đến binh khí mình sử dụng, đôi mắt của con thỏ lông trắng đều ảm đạm đi vài phần, ánh hồng tươi đẹp nơi đáy mắt cũng yếu đi vài phần: "Tuy rằng sư tôn dùng kiếm, nhưng ta rất ít dùng kiếm, dùng nhiều hơn vẫn là một thanh Nguyệt Sát Trường Cung."

Nguyệt Sát Trường Cung!

Thẩm Tố cau mày, trong lòng không vui. Trong nguyên tác, Giang Am rất yêu thương đệ tử của mình, thường xuyên tặng cho nam chính Dư Mộ Hàn những bảo vật quý hiếm trên thế gian. Nguyệt Sát Trường Cung trong truyện gốc là bảo vật quý giá nhất mà Giang Am tặng cho nam chính, sau đó được nam chính chuyển giao cho nữ chính, là vật đính ước của hai người.

Nguyệt Sát Trường Cung tuy rằng vô hồn vô linh, nhưng linh lực sung túc, uy lực cực lớn. Nhờ có Nguyệt Sát Trường Cung, nữ chính Bạch Nhược Y đã nâng cao không ít tu vi. Quan trọng nhất là, ở đoạn kết của truyện, Giang Tự chính là bị cung tiễn bắn ra từ Nguyệt Sát Trường Cung, trong đó có linh lực của nam nữ chính, bắn xuyên qua trái tim mà chết.

Họ đã dùng cung của Vệ Nam Y để gϊếŧ con gái nàng, đối với Giang Tự mà nói, thật quá tàn nhẫn. Tuy rằng Giang Tự là vai ác, nhưng sự phản loạn của nàng đều là do Giang Am tạo ra.

Ngẫm lại, những bảo vật mà Giang Am tặng cho nam chính, có lẽ phần nhiều đều là thuộc về Vệ Nam Y.