Tác Giả: |
Lộ Thảo Lưu Huỳnh
|
Tình Trạng: |
Đang Cập Nhật
|
Cập Nhật: |
2025-05-18 23:00:19 |
Lượt Xem: |
658 |
Quản Lý: |
Choncc
Tịch Nhan
|
Hứa Vân Thanh xuyên vào một cuốn truyện cẩu huyết sến súa, đôi nam chính chó má bên trong cứ một ngày lại móc gan, hai ngày lại móc thận, giằng co cẩu huyết mấy trăm chương.
Tin tốt, Hứa Vân Thanh không xuyên thành hai nhân vật chính ngày nào cũng bị vờn tới chết kia.
Tin xấu, lại xuyên thành thái y của họ.
"Thái y không hay rồi, nương nương cãi nhau với Bệ hạ nên cắt cổ tay ngất đi rồi!"
Hứa Vân Thanh xắn tay áo: "Ta tới đây!"
"Thái y không hay rồi, nương nương bị Bệ hạ treo trên tường thành ba ngày ba đêm, ngài ấy..."
Hứa Vân Thanh: "Má ơi, cái này cứu kiểu gì... Ta tới đây!"
"Thái y không hay rồi, hoàng tử giả dạng thích khách lẻn vào hoàng cung bị thương rồi!"
Hứa Vân Thanh: "Ta tới... Trời ơi, sao đẹp trai dữ vậy?!"
***
Vị hoàng tử được cứu tên Dung Dịch, trời sinh mù lòa, cha chẳng thương mẹ chẳng yêu, trở nên âm u, lệch lạc lại chán ghét cuộc đời.
Cùng là NPC bên lề không có đất diễn trong truyện, Hứa Vân Thanh cảm thấy sâu sắc người huynh đệ này đồng bệnh tương liên với mình.
Hứa Vân Thanh hào phóng trượng nghĩa vui vẻ vỗ vai người huynh đệ mới quen, cùng ăn cùng ngủ cùng tán dóc, cùng nhau hóng chuyện hậu cung.
Cho đến một ngày, người huynh đệ tốt của cậu bỗng thay đổi thân phận, trở thành Đế vương trên vạn người, không chỉ vậy, hắn còn tuyên bố ra ngoài muốn lấy giang sơn làm sính lễ, từ nay chỉ sủng ái một người, muốn cưới về vị hiền thê đã từng hết lòng giúp đỡ mình năm đó.
***
Đúng là một câu chuyện tình yêu cảm động đất trời.
Hứa Vân Thanh tuy không rõ huynh đệ mình quen biết cô nương như vậy từ khi nào, nhưng giờ huynh đệ đã có tất cả, có lẽ chẳng còn nhớ mình từng có một người huynh đệ tốt.
Hứa Vân Thanh xách theo cái tay nải nhỏ, quyết định mở mang tầm mắt, chạy ra giang hồ hành nghề y.
Bệnh nhân đầu tiên của cậu ở giang hồ che mặt bằng khăn lụa, dung mạo tuấn tú, áo trắng phiêu diêu, giống hệt ngày cậu và Dung Dịch gặp nhau lần đầu.
Bệnh nhân ôm ngực: "Đại phu, tim ta đau quá, có phải vì người thương bỏ trốn trước ngày thành hôn không?"
Hứa Vân Thanh: "Hả?"
Tiểu kịch trường:
Bệ hạ mới lên ngôi yếu ớt nhiều bệnh, hậu cung quanh năm trống vắng không người, cần tìm thái y thường xuyên, có khi một ngày gọi ba bốn lần, mỗi lần đều mất mấy canh giờ.
"Lũ lão thần này trong đầu chỉ có giang sơn xã tắc, chẳng thèm quan tâm thái y vất vả thế nào. Không giống trẫm, trẫm chỉ biết thương thái y thôi..."
Gò má nam nhân thoáng ửng hồng, nổi bật trên làn da trắng như sứ, hàng mi dài cụp xuống, lúc nói chuyện vừa nghiêm túc vừa xinh đẹp: "... Cũng ngày ngày nhớ mong."
Hắn kéo tay Hứa Vân Thanh, đặt lên tim mình, lên môi, và... giọng điệu mê hoặc: "Chỗ này, chỗ này, và cả chỗ này nữa đều nhớ."
Hứa Vân Thanh nằm trên giường, tức tối ôm cái lưng già đau nhức của mình, cuối cùng không nhịn được khàn giọng tố cáo: "Thuốc bổ lãng phí tài nguyên y tế đấy!"
Tình huynh đệ xã hội chủ nghĩa cùng nhau xây dựng đâu rồi?
Chú thích:
Thái y nhỏ ngây thơ, mềm mại, hay nhả rãnh x Hoàng tử mỹ nhân mù lòa, trà xanh, điên khùng.
Song khiết, công sẽ sáng mắt khi lên ngôi.
Tóm tắt một câu: Cẩu hoàng đế ngày nào cũng đòi mạng ta
Ý nghĩa: Sống khỏe mỗi ngày
.