Tác Giả: |
Thư Tử Tử
|
Tình Trạng: |
Đang Cập Nhật
|
Cập Nhật: |
2025-05-15 11:21:47 |
Lượt Xem: |
95 |
Quản Lý: |
Một Quả Chanh
|
Ngày hoàng đế băng hà, Tấn Vương tạo phản. Lúc ấy, Văn Yển thân là thừa tướng, trung thành với hoàng đế, không tránh khỏi bị người mưu hại, trúng kỳ độc.
Loại độc này trên đời không có thuốc giải, chỉ có thể hóa giải bằng cách giao hoan với người của Ma Sa tộc.
Bất đắc dĩ, Văn Yển đành chọn một nam nhân Ma Sa tộc câm điếc để giải độc cho mình.
Nam nhân kia không chỉ là người câm, mà còn đơn thuần, từ nhỏ đã sống biệt lập, rất ít khi tiếp xúc với người ngoài. Văn Yển cố ý tiếp cận hắn, lấy danh nghĩa yêu đương để ở bên hắn. Để lừa nam nhân giải độc cho mình, thậm chí Văn Yển còn cùng hắn bái đường thành thân.
Đến ngày giải hết độc, đúng ba tháng sau, Văn Yếm không chút do dự mà rời đi.
Hắn còn đại nghiệp cần khôi phục, còn nam nhân kia... chỉ là người qua đường vô tình bước qua cuộc đời hắn. Nhưng hắn không hề biết rằng, sau khi hắn rời đi, nam nhân kia đã khóc òa như một đứa trẻ, rồi điên cuồng tìm kiếm hắn khắp nơi.
Người ấy đi qua rất nhiều nơi, chẳng mấy chốc giày đã mòn, hành lý cũng tiêu tán. Hắn đành lang bạt đầu đường xó chợ, nhặt thức ăn thừa người khác vứt lại để sống qua ngày.
Mùa đông năm ấy rất lạnh, tuyết trắng xóa trên mặt đất. Hắn chân trần, co ro nơi góc tường, biết mình sắp chết. rong khoảnh khắc sắp mất đi ý thức, hắn như thấy phu quân mỉm cười đứng trước mặt mình.
Hắn khó nhọc mấp máy môi, muốn hỏi một câu: [Vì sao không cần ta nữa? Có phải vì ta ngu ngốc không...]
Nhưng hắn không biết nói.
May thay, vận mệnh hắn chưa dứt, cuối cùng vẫn có người cứu hắn. Họ không những chữa khỏi bệnh câm cho hắn, còn nói hắn là hoàng tử thất lạc. Chỉ cần hắn chịu quay về thừa kế ngai vàng, họ sẽ giúp hắn tìm lại phu quân đã bỏ đi.
Ngày đăng cơ, nam nhân đứng giữa đại điện. Bỗng hắn nhìn thấy phu quân đang mặc một bộ quan phục đỏ thẫm, đứng ở hàng đầu bá quan.
Văn Yển ngẩng đầu. Vừa nhìn đến nam nhân, đồng tử hắn lập tức co lại.
.