Tác Giả: |
Bất Chiết Chi
|
Tình Trạng: |
Đang Cập Nhật
|
Cập Nhật: |
2024-12-10 09:50:37 |
Lượt Xem: |
4.2K |
Quản Lý: |
Xia Liang
Chuột Chibi
|
Source: |
https://truyenhdx.com/truyen/su-ton-vo-tinh-dao-lai-bi-ho-ly-tinh-lam-tan-chay-roi/ |
Thất Nguyễn vốn là một bé tuyết hồ, nhận được ân huệ của sư tôn nên tu thành hồ yêu. Vì để báo đáp sư tôn, bé hồ ly ngốc nghếch quyết định lấy thân báo đáp!
Lúc đầu, Thất Nguyễn rất thích lắc lư cái đuôi của mình làm nũng với sư tôn, ra sức trêu chọc sư tôn lạnh lùng.
Bé hồ ly xinh đẹp hơi trễ cổ áo, tóc đen xoã tung, mềm mại không xương cọ cọ thân thể sư tôn, đôi mắt ướŧ áŧ mang theo phong tình vô hạn nói: "Sư tôn… Đuôi của người ta ngứa ngứa, muốn sư tôn xoa xoa~"
Nhưng sư tôn khổ tu vô tình đạo, khí tràng lạnh băng, không hiểu ái tình, chỉ biết mặt lạnh nói: "Nghiêm túc chấp hành lễ nghi, không được vượt rào."
Bé hồ ly bị sư tôn vô tình cự tuyệt, dưới cơn tức giận xách tay nải nhỏ dứt khoát bỏ nhà ra đi!
Không nghĩ rằng một lần ngoài ý muốn, bé hồ ly vang danh khắp thiên hạ, trở thành hồ yêu nhỏ vạn người mê đảo điên thiên hạ.
Con vợ cả của tiên môn thế giá đuổi theo y chạy khắp thế giới, Ma Tôn bá đạo ác danh vang xa khiến chính đạo bó tay chịu thua thần hồn điên đảo vì y, tuyên bố muốn bắt y về Ma giới, còn có vô số nam thanh nữ tú khác thèm thường y nữa.
Thất Nguyễn khϊếp hồn khϊếp vía: "Mọi người cũng không cần phải thèm khát đến vậy chứ??? Đây là muốn nuốt sống hồ ly à?"
Nhưng cho dù người yêu y có nhiều đến đâu, trong lòng Thất Nguyễn trước sau vẫn chỉ có mỗi sư tôn luôn khiến y ngày đêm tơ tưởng.
Thất Nguyễn vẫn luôn cho rằng sư tôn một lòng hướng đạo, đoạn tình tuyệt ái, nhưng lại không biết bản thân đã sớm trở thành chấp niệm duy nhất của sư tôn.
Sau khi y đi mất, sư tôn ngày đêm đau khổ dày vò, cuối cùng không thể không nhìn thẳng lòng mình, cam nguyện vì y vứt bỏ tất cả, chỉ cầu mong lại một lần nữa ôm bé hồ ly ngốc nghếch mềm như bông kia vào trong lòng mình.
Bao nhiêu năm sau, sư tôn cao lãnh thò móng dê của mình về phía bé hồ ly ——
"Ngoan, đưa đuôi lại cho vi sư sờ một chút."
Thất Nguyễn thật vất vả tán đổ sư tôn thành công nay lại ôm đuôi khóc đỏ mắt: "Không được âu hu hu hu…"
Sư tôn: "Đêm qua lúc bé làm nũng không có nói như thế này đâu nha."
Thất Nguyễn tủi thân ôm chăn lên án: "Eo, eo đau QAQ."
.