Tác Giả: |
Kỳ Thường
|
Tình Trạng: |
Đang Cập Nhật
|
Cập Nhật: |
2025-05-19 15:33:28 |
Lượt Xem: |
23 |
Quản Lý: |
Một Quả Chanh
|
Người người đều bảo Võ An Hầu phủ trọng tình trọng nghĩa. Tiểu hầu gia của Võ An Hầu phủ chỉ vì một chút ân tình, mà muốn cưới một nữ tử xuất thân bần hàn làm nghề y, không tiếc từ hôn với thiên kim khuê các.
Có người còn đặc biệt viết một vở kịch về chuyện này, thật là hay.
Khương Ngọc Sơ cũng đi xem, còn xem đến cảm động: "Ai! Nếu vị thiên kim khuê các kia không phải ta thì tốt rồi!"
Khương thượng thư sầu đến rụng cả tóc: Võ An Hầu phủ từ hôn, thanh danh của con gái ông bị tổn hại. Vậy mà nó còn chạy đi xem náo nhiệt, giờ thì cả kinh thành đều biết con gái ông đang đau khổ rồi!
Để vớt vát chút thể diện, Khương thượng thư dẫn gia đinh ra tận bảng yết tên để bắt rể, nhất định phải bắt được một người có tiềm năng.
Ông thì nhắm trúng Trạng Nguyên, phu nhân ông lại ưng ý Thám Hoa, hai người đang tranh cãi xem nên bắt ai thì người nhà hớt hải chạy vào báo: "Tuyết đại nhân đến cầu hôn!"
Khương Thượng thư giật mình suýt ngã khỏi xe ngựa: "Tuyết đại nhân nào?"
Tuyết Hành, dung mạo hơn người, thanh lãnh cao ngạo. Dù hắn xuất thân hàn môn, lại bằng vào sức mình trở thành quyền thần bậc nhất đương triều.
Đó là người mà biết bao nhiêu quan viên muốn nịnh bợ cũng không được, cũng là người mà vô số tiểu thư khuê các tranh nhau muốn có được!
Sao lại để ý đến một nữ tử đã bị từ hôn chứ?
Khương Ngọc Sơ cũng từng hỏi lý do.
Vị quyền thần thanh lãnh cao ngạo trong lời đồn chỉ liếc nàng một cái, từ trên cao nhìn xuống: "Ngươi lớn lên xinh đẹp, gia thế tốt."
Khương Ngọc Sơ: "..."
Thì ra cũng chỉ là ham sắc ham quyền, chẳng màng thanh danh, đúng là quyền thần!
...
Rất lâu sau, một ngày nọ, tiểu hầu gia của Võ An Hầu phủ đột nhiên tìm đến tận cửa, nói với nàng: "Ngươi bị Tuyết Hành lừa rồi! Hắn căn bản không thích ngươi, hắn chỉ ham sắc đẹp của ngươi, nên mới cố ý tìm người chia rẽ chúng ta. Ngươi mới là người đã cứu mạng ta..."
Sau đó hắn còn nói những gì như "quên không được", "không chê là gả lần hai", "sính lễ chỉ có hơn chứ không kém" gì đó... Khương Ngọc Sơ cũng không nghe rõ lắm.
Khương Ngọc Sơ chỉ lo lắng: Quyền thần sao có thể vì sắc dục mà làm ra chuyện này? Nếu để người khác biết thì còn ra thể thống gì nữa?
...
Tóm tắt một câu: Quyền thần thanh lãnh lại háo sắc.
Lập ý: Ba người đi cùng ta, ắt có một người là thầy ta.
.