Tác Giả: |
Cô Oa Cô Oa
|
Tình Trạng: |
Đang Cập Nhật
|
Cập Nhật: |
2025-03-27 09:10:38 |
Lượt Xem: |
1K |
Quản Lý: |
Bé Bông Biết Bay
Solitude
Pham Huong
Bé Bông Biết Bay
|
P/S:❗NGAY LẬP TỨC CẬP NHẬT 15 CHƯƠNG MỖI 500K ĐỀ CỬ/100K DONATE❗
Giới thiệu:
Thất Tịch, một tay mơ của Cục Xuyên Sách, bị cấp trên phái đến một cuốn tiểu thuyết hào môn ba xu để vào vai nhân vật phụ có cái kết bi thảm.
Lẽ ra chuyện này không đến lượt một người mới như cô. Nhưng nhân vật phụ gốc trong truyện còn chưa sống tới thời điểm quan trọng của cốt truyện thì đã... chết.
Những cảnh sảng khoái, vả mặt hay những phân đoạn cao trào đều đã biến mất!
Cục Xuyên Sách buộc phải tua ngược lại thời gian và cử vô số nhân viên kỳ cựu đến để điều chỉnh lại cốt truyện nhưng kết quả là, hầu như họ không thể sống nổi qua ngày hôm sau trong thế giới đó.
Nhân viên kỳ cựu gào khóc: "Cứu tôi với! Cả đời tôi cũng chưa từng thấy nhiều người chính trực căm ghét cái ác đến thế này! Đám người phản diện không thể tồn tại được ở thế giới này!"
Sau khi trở về, phần lớn những nhân viên kỳ cựu đều từ chối quay lại nơi đó lần thứ hai.
Thế là Cục đành bốc thăm để chọn ra một người xui xẻo.... và thế là, Thất Tịch - một người chưa từng làm chuyện xấu trong đời, chính thức được chọn!
Vì muốn nhanh chóng học được cách trở thành kẻ xấu, Thất Tịch quyết định đổi lấy một hệ thống phá hoại từ cửa hàng kỹ năng. Sau đó, cô có thể thăng cấp dần (dự kiến cần khoảng chừng... một vạn năm) để trở thành phản diện cấp vương giả!
Hiện tại, hệ thống này chỉ có thể dạy cô những thủ đoạn ác nhỏ nhặt, đúng là... hệ thống trẻ con!
Hệ thống xấu xa thì thầm bên tai Thất Tịch: "Đi đi! Giật lấy cây kẹo mυ"ŧ của cậu ta! Làm cho cậu ta khóc đi!"
Thất Tịch nghe xong, cảm thấy trái tim vốn đang run rẩy vì sợ vi phạm pháp luật lập tức hóa đá.
"...Tôi là con hổ sao?!"
------
Vị gia chủ ốm yếu kia của nhà họ Thiệu dường như đã thay đổi. Người ta đồn rằng cô sở hữu một nhan sắc rất xinh đẹp nhưng bản chất lại độc ác, khiến ai ai cũng chán ghét. Từ đó, không còn ai quan tâm đến vẻ ngoài của cô nữa.
Nhưng hiện tại, dù cô vẫn như trước, vẫn dùng những thủ đoạn “tàn độc”, vẫn bị bệnh tật quấn thân, vẫn hở chút là ho ra máu.
Giọt máu đỏ tươi rơi xuống cánh hoa hồng trắng như những giọt lệ của nàng tiên cá.
Cô thong thả dùng cánh hoa lau đi vệt máu trên tay, miệng thốt ra lời "tàn nhẫn" nhưng dáng vẻ vẫn yêu kiều đến mức khiến người ta mê đắm.
Chỉ muốn dâng hiến hết tất cả cho cô.
-----
Thất Tịch cảm thấy có gì đó không đúng.
...Tại sao, dù cô có làm gì nhưng những người này vẫn nhìn cô bằng ánh mắt cưng chiều và phục tùng như vậy?
Thất Tịch: "Cái quái gì đây?! Tôi chỉ là một vai phản diện vô tình! Làm ơn đấy, các người hãy phản kháng lại đi!"
Những người tốt bụng, đứng đắn đứng vây quanh Thất Tịch, mỉm cười đầy dịu dàng.
Người tốt A, B, C: "Không, thực ra thì chúng tôi đều biết em là người tốt, chẳng qua là ngoài miệng thì nói là vậy nhưng trong lòng lại nghĩ khác thôi."
Tiếp theo là màn tuyển chọn “phi tần”.
Cục cưng à, trong số chúng tôi, em thích ai nhất?
Thất Tịch: "À... Thật ra, tôi có bạn trai rồi. Thật đấy."
Những người mà sinh ra đã như con cưng của trời như họ lại đột nhiên im lặng.
Người tốt A, B, C: "À... Thì ra là tôi." ^_^
.