Đêm hôm đó, một nhóm người trong chuyến đi cùng tụ họp lại và trò chuyện.
Có người không tỉnh táo, say rượu nên lỡ lời: "Chị Tự, tối qua tôi tìm chị mà không thấy, chị ở phòng ai qua đêm vậy?"
Giang Tự liếc nhìn người đó một cái, không nói gì, chỉ im lặng ném thêm một khúc củi khô vào đống lửa trại.
Ánh lửa bùng cháy rực rỡ, nhảy múa không ngừng, vô tư tỏa sáng trong màn đêm tĩnh mịch làm cho không khí oi nồng của mùa hè càng thêm phần mập mờ, nóng bỏng.
Diệp Tích Ngôn cũng chẳng lên tiếng, cô không quen biết nhiều với những người này.
— Đêm qua, Giang Tự đã ở trong phòng của cô.
Tay đua x Bác sĩ.
"Tôi yêu mảnh đất tươi đẹp này, trung thành với bản thân và lý tưởng của mình, cũng như yêu thích người."
.