Giải quyết?
Đương nhiên là Kha Đông Hàng sẽ không tin lời cô nói. Làm sao một cô gái mười mấy tuổi lại có thể làm được điều mà ngay cả anh cũng không thể làm được!
Giang Minh Hạ làm sao biết được nguyên nhân sâu xa bên trong. Ngoại trừ việc tìm đến phụ nữ, Kha Đông Hàng đã thử đủ mọi biện pháp, nhưng cũng không thể giải được tác dụng của loại thuốc này, chỉ có thể dựa vào ý chí để khống chế tác dụng của thuốc hai ngày lại tái phát một lần.
Nhưng mà loại thuốc này có phản ứng ngược khá tốt, càng kìm hãm thì tác dụng của thuốc càng mạnh mẽ. Trong khi Kha Đông Hàng đang theo dõi kẻ phản bội, anh ta còn phải dựa vào sức mạnh ý chí để chống lại tác dụng của thuốc. Khi sắp sụp đổ, thì anh ta lại tình cờ gặp được Giang Minh Hạ. Nếu không nhờ cô xả nước lạnh, Kha Đông Hàng có lẽ đã ngã xuống thật rồi.
Vì vậy, sự tức giận của Kha Đông Hàng cũng đã được cuốn trôi theo dòng nước lạnh, anh cảm thấy vô cùng biết ơn Giang Minh Hạ, do vậy cô mới nhận được điểm cảm tình.
Về phần lý do tại sao anh ta không tìm phụ nữ để giải quyết, đó là vì khi đã trúng loại thuốc này, anh ta mà tiếp xúc với phụ nữ, thì danh dự chắc chắn sẽ mất sạch, quá khứ đen tối sẽ không bao giờ được rửa sạch.
Loại thuốc này được gọi là “Đảo lộn âm dương”, nếu đàn ông uống vào, thì sẽ không biết xấu hổ mà tỏ ra thẹn thùng, yểu điệu khi nằm dưới thân người phụ nữ, không những thế mà giọng nói sẽ càng lúc càng cao… Đây đúng là sự nhục nhã đối với một người đàn ông!
Bởi vì không biết, nên lời nói của Giang Minh Hạ chẳng mang một chút áp lực nào. Nếu không nhất định cô sẽ nghi ngờ hệ thống vớ vẩn kia không đáng tin lắm.
Nhìn thấy vẻ mặt thờ ơ của người đàn ông, Giang Minh Hạ liền biết là anh ta không tin, mặc dù chính bản thân cô cũng không tin, nhưng con chuột bạch tốt nhất lại ở ngay trước mặt cô, thật là đáng tiếc nếu không thử!
Một cái gì đó giống như một giao diện màn hình trò chơi xuất hiện trong đầu cô, nhưng nó đơn giản hơn. Có rất nhiều ô vuông màu nâu tạo thành hình một tấm lưới, có vài thứ được sắp xếp vào trong những ô vuông đó ở hàng đầu tiên, và một trong số đó là một viên thuốc con nhộng màu vàng.
Mặc dù không có phụ đề giải thích nhưng Giang Minh Hạ biết chắc thứ này chính là viên thuốc con nhộng giải được trăm loại độc. Về lý do tại sao nó được gọi là viên thuốc con nhộng, cô cho rằng nó có liên quan đến tác dụng của thuốc.
Giang Minh Hạ đang định hỏi làm thế nào để lấy được viên thuốc màu vàng ra ngoài, thì nó đã tự xuất hiện trong lòng bàn tay của cô...
Thật là thuận tiện!
“Uống cái này xong là ổn ngay.” Giang Minh Hạ xòe lòng bàn tay ra, đầu hơi quay lại nhìn anh ta, cô cố cảm nhận xem bàn tay trên cổ mình có nới lỏng chút nào không và kết quả là không.
Cô không biết gì nhiều về viên thuốc có khả năng giải được trăm loại độc này và cô cũng không biết tác dụng cụ thể của nó là như thế nào, nhưng điều đó lại chẳng hề cản trở sự chắc chắn trong giọng điệu của cô, vì dù sao người trúng độc cũng không phải là cô.
Kha Đông Hàng thờ ơ liếc nhìn viên thuốc con nhộng, tuy vậy nhưng anh ta vẫn không có ý định nhận lấy.
Ai dám uống thứ thuốc không rõ nguồn gốc này?
Khóe miệng Giang Minh Hạ kéo lên thành một nụ cười: “Dù sao cũng đang sống không ra sống, chết không ra chết, dù làm gì cũng vậy mà.”
Dù làm gì cũng vậy…
“Thật đó, chúng ta còn chẳng quen biết gì nhau, làm sao tôi hãm hại anh được chứ?” Giang Minh Hạ nhếch mày, vẻ mặt tỏ ra ngây thơ như một đứa trẻ con, tuy thái độ vẫn còn có chút gian trá. Nhưng thực sự là cô không có ý hại anh ta, cô còn có lòng tốt muốn cứu người!
Nhưng đáng tiếc thay, người cô đang đối mặt lại là Kha Đông Hàng, anh ta chắc chắn sẽ không uống viên thuốc không rõ nguồn gốc này chỉ vì vài lời nói của cô.
Dù cho Giang Minh Hạ có nói gì, Kha Đông Hàng vẫn không hề cử động.
Nước lạnh chỉ tạm thời làm giảm bớt tác dụng của thuốc, Kha Đông Hàng biết rất rõ, tác dụng lần này của thuốc vẫn chưa hết. Sau khi nước lạnh hết tác dụng, công lực của thuốc chắc chắn sẽ càng mạnh hơn.
Anh ta khẽ cau mày, chỉ dựa vào sức mạnh của ý chí thì chưa chắc đã có thể chịu đựng được công dụng mạnh mẽ của loại thuốc này!
Nghĩ đến đây, anh ta không còn tâm trạng trêu chọc cô nhóc con này nữa nên đã buông cô ra.
Anh ta nói nói giọng trầm: “Ngoan ngoãn ở yên đó, tôi sẽ không làm gì cô đâu.”
Giang Minh Hạ hiểu được ý tứ trong lời nói của anh ta, nếu như cô không ngoan ngoãn thì cũng đừng trách anh ta không nể tình.
Giang Minh Hạ biết điều nên lập tức ngậm miệng lại, ngoan ngoãn ngồi yên một chỗ, hai mắt chớp chớp nhìn anh ta, vẻ mặt vô cùng ngây thơ, dáng vẻ này của cô chỉ những người không biết gì về cô mới nghĩ như vậy mà thôi.
Bởi vì, cô đang âm thầm nghĩ cách để anh ta uống viên thuốc này.
Điều mà Kha Đông Hàng dự tính xảy đến rất nhanh, tác dụng của nước lạnh nhanh chóng giảm đi, cơ thể của Kha Đông Hàng lại bắt đầu nóng lên. Anh ta từ từ nhắm mắt lại, cảm nhận dòng nước nóng trong cơ thể dâng trào cao hơn bao giờ hết, đầu mày anh ta khẽ chau lại.
Mặc kệ những thay đổi của cơ thể, sắc mặt của Kha Đông Hàng vẫn lạnh lùng như cũ. Nếu như Giang Minh Hạ không nhìn thấy làn khói màu hồng lại bốc lên, cô còn tưởng rằng thuốc đã hết hết hiệu lực.
Vào những thời điểm nguy hiểm như thế này, Giang Minh Hạ rất lo sợ Kha Đông Hàng sẽ nhắm vào cô, nhưng cô lại không hề biết rằng dù anh có chết cũng sẽ không bao giờ chạm vào phụ nữ.
Giang Minh Hạ nghĩ ngợi hồi lâu mới nói: “Thuốc này lợi hại như vậy, sao anh không thử uống thuốc của tôi, lỡ như có tác dụng thì sao?” Cô tự cảm thấy bản thân là một người buôn bán không giỏi, những lời nói vô nghĩa như vậy cũng có thể nói ra.
Kha Đông Hàng khẽ mở đôi mắt đang nhắm nghiền ra nhìn cô. Trước sự ngạc nhiên của Giang Minh Hạ, lần này anh ta thực sự đã gật đầu rồi, mặc dù biên độ rất nhỏ nhưng cô vẫn có thể nhìn thấy rõ ràng.
Giang Minh Hạ cảm thấy rất vui, dù cho anh ta coi thuốc của cô là thuốc độc nên muốn tự sát càng sớm càng tốt cũng không sao, chỉ cần anh ta chịu uống nó là được. Cô vội vàng chạy qua chỗ của anh ta rồi bỏ thuốc vào tay của Kha Đông Hàng. Sau đó, cô lập tức trở về chỗ cũ, ngồi ở đó quan sát.
Kha Đông Hàng nhìn thẳng vào đôi mắt nhỏ đang cháy hừng hực của cô, rồi dứt khoát bỏ viên thuốc màu vàng kỳ lại kia vào trong miệng. Viên thuốc này khác với những viên thuốc bình thường khác, vừa mới bỏ vào miệng đã lập tức tan thành một dòng mật hoa, chảy thẳng xuống cổ họng.
Kha Đông Hàng nhắm hai mắt lại.
Anh ta chịu uống viên thuốc này chỉ là vì để trấn an cô nhóc, tránh cho cô chạy ra ngoài la hét gọi người. Bởi vì, hiện tại anh ta không còn sức lực để mà ứng phó với bất kỳ rắc rối nào khác.
Mới đầu, Kha Đông Hàng không để ý, nhưng đột nhiên anh ta cảm thấy có một luồng khí mát lạnh không rõ bắt nguồn từ đâu lan ra trong cơ thể nóng bỏng của anh ta, như thể một ngọn lửa đang bị dập tắt, nhiệt độ đang dần giảm đi.
Kha Đông Hàng có hơi kinh ngạc, tuy không mở mắt ra nhưng vẫn cẩn thận cảm nhận những biến hóa trong cơ thể, anh ta phát hiện tác dụng của thuốc “Đảo lộn âm dương” đang nhanh chóng giảm đi, anh ta đang dần hồi phục!
Giang Minh Hạ chăm chú nhìn Kha Đông Hàng, làn khói hồng xung quanh người đàn ông tan đi rất nhanh. Chỉ cần như vậy thôi là cô liền biết thuốc đã có tác dụng!
Trong lòng cô vui mừng khôn xiết, bởi vì phần thưởng mà hệ thống này tặng cho là thứ có thể dùng được nha!
Cô xem lại lần nữa thì phát hiện ra nguyên liệu của công thức là vật phẩm tiêu hao một lần, nhưng công thức lại là vật phẩm vĩnh viễn, chỉ cần có đủ nguyên liệu là có thể tạo ra nhiều viên thuốc có công dụng tương tự!
Bằng cách này, cô sẽ không sợ bất kỳ chất độc nào!
Bởi vì công thức điều chế thuốc chống lại trăm loại độc có hiệu quả, đã khiến cho Giang Minh Hạ trở nên có hứng thú đối với những thứ khác của hệ thống. Nhìn lướt qua một lần, thì hiện tại cô có bốn phần.
Dung mạo không già, cơ thể khỏe mạnh, chữa khỏi bách bệnh và chống lại trăm loại độc.
Công thức mà cô mới vừa có được mang khả năng miễn nhiễm với mọi loại chất độc, nên đương nhiên sẽ nằm vào loại “chống lại trăm loại độc”.
Ở phía dưới có một cây kinh nghiệm màu vàng nhạt nằm ở chính giữa, nhìn là biết đó chính là nơi tích lũy điểm cảm tính.
Khi cột kinh nghiệm đầy là có thể lên cấp mới.