Loại thứ hai là hành tinh thông thường, số lượng rất nhiều, không tài giỏi như hành tinh chính nhưng cũng có thể học được rất nhiều thứ ở những hành tinh này, có cơ hội bước vào hành tinh chính, trở thành người mạnh đứng đầu.
Loại thứ ba là hành tinh hỗn loạn, tất cả sự đấu tranh, dơ bẩn, rối loạn, cơ hội đều xảy ra ở hành tinh hỗn loạn.
Loại cuối cùng chính là hành tinh rác, là chỗ thậm chí còn kém hơn cả hành tinh hỗn loạn, hầu như không ai dám tới, cũng không có cơ hội tới.
Bây giờ Lam Tinh muốn gia nhập Liên Bang Vũ Trụ, trở thành hành tinh thông thường.
Hòa Ngọc chậm rãi thu hồi tầm mắt.
So với Liên Bang, quả thật Lam Tinh quá yếu.
Trách không được nhiều người muốn tham gia Show sống còn đỉnh lưu như thế, đây là cơ hội, một nơi thí luyện, bọn họ có thể ở chỗ này có được tất cả các năng lượng mạnh mẽ!
Hòa Ngọc đánh giá đám người Vạn Nhân Trảm xong, nhưng đám người kia căn bản không nhìn thấy cậu!
“Đờ mờ, thế mà lại tới một con cá lớn nữa!” Vạn Nhân Trảm mắng một tiếng.
Sắc mặt những người khác cũng không tốt lắm.
Đánh không?
Năng lượng bọn họ gần như về không, căn bản không đánh thắng.
Chạy sao?
Không còn năng lượng bọn họ muốn chạy cũng không chạy được!
Vẻ mặt Annie như tro tàn.
Mọi người im lặng ngắn ngủi một lúc, trong lòng điên cuồng suy tính kế hoạch.
Lúc này đạn mạc trong phòng phát sóng trực tiếp đã đầy những lời nhục mạ Hòa Ngọc.
“Người của hành tinh rác này không đáng làm người!”
“Cậu ta muốn mượn cá lớn để gϊếŧ chết đám người Vạn Nhân Trảm, âm mưu quá hiểm ác!”
“Chó má, năng lực chiến đấu chỉ có 2 nên chỉ có thể chơi trò khôn lỏi này, quá ghê tởm!”
“Đậu má tao mắng chết hành tinh rác này?!”
“A.”
“A.”
Đạn mạc đột nhiên có sự thay đổi, Coai đang xem cũng mở to hai mắt mà nhìn.
Trên màn hình, Hòa Ngọc ném dây thắt lưng “quý báu” mà cậu đang điều khiển cá lớn ra ngoài, ném về phía cá lớn cáu kỉnh.
Một cái thắt lưng thì có thể làm gì được chứ?
Món đồ nhỏ như thế, ném qua cũng chẳng thể làm con cá lớn cáu kỉnh kia bị thương, cũng sẽ không phá được da nó.
Nhưng mà cậu ném vào mắt nó!
Hơn nữa, con mẹ nó còn thật sự ném trúng!
“Grừ —” Đôi mắt của cá lớn cáu kỉnh chảy máu, gào rống một tiếng.
Trạng thái điên cuồng của nó bây giờ giống như hồi quang phản chiếu, nỏ mạnh hết đà, nó đề phòng nhìn chằm chằm con cá lớn vừa mới tới, đôi mắt mở rất lớn, trừng to lên, chẳng chớp mắt lấy một cái.
Nó cũng chẳng chú ý trên đầu con cá lớn này còn có một tên nhóc.
Càng không ngờ rằng tên nhóc này hành động đột ngột, hơn nữa chuẩn xác đánh trúng, kim loại bén nhọn xẹt qua tròng mắt nó.
Cá lớn cáu kỉnh không còn lý trí, đôi mắt bị thương, nó nhào qua chỗ của cá lớn.
Cá lớn:??
Nó không rõ, cũng chẳng hiểu.
Nhưng con cá lớn điên loạn kia cũng tấn công nó rồi, nó không thể nào không đáp trả lại được.
“Ào!”
“Bịch —”
Hai con cá lớn lao vào nhau, cá lớn đánh nhau gây nên sóng to gió lớn, trời đất quay cuồng.
Một đám người trong vũ trụ xem hình ảnh này, cả hơi thở dường như cũng đông cứng lại, đôi mắt chăm chú nhìn chằm chằm vào màn hình.
Tay Coai túm lấy chặt lấy góc áo, đôi mắt mở to, giống với rất nhiều người khác, cố gắng tìm kiếm hình bóng Hòa Ngọc giữa hai con cá lớn.
Thằng nhóc này đang tìm chết sao!!
Chắc chắn cậu đã bị ép thành bánh nhân thịt rồi!
Trên đạn mạc xuất hiện đủ các loại phỏng đoán.
Coai cũng tưởng như thế.
Không hiểu sao trong lòng anh ta cảm thấy có chút phức tạp, người của hành tinh rác có tư thế linh hoạt tới kinh người kia, người với dáng vẻ gầy yếu xinh đẹp, lại lanh trí điều khiển cả một con cá lớn, 2333 Hòa Ngọc…
Cứ thế mà chết sao?
Người của hành tinh rác không biết tên chính là người hành tinh rác, cho dù huy hoàng cũng chỉ trong chốc lát mà thôi.
Anh ta lắc đầu, chuẩn bị chuyển phòng phát sóng trực tiếp.
Từ từ, không đúng!
Nếu Hòa Ngọc đã chết thì đáng ra phòng phát sóng trực tiếp của cậu sẽ đen sì!!