Tần Triết Phong nhìn căn phòng vắng vẻ, không người. Anh khẽ thở dài.
Cuối cùng thì anh vẫn không hỏi câu đó: “Cậu nghĩ như thế nào về lời tỏ tình của tôi tối qua?”
Đây là lần đầu tiên anh muốn từ bỏ đến mức vậy, anh chỉ đành làm con rùa rụt đầu, không muốn biết câu trả lời.
Tần Triết Phong cảm thấy hơi hối hận, nhưng vẫn nghĩ rằng anh vẫn sẽ tiếp tục “nước ấm luộc ếch”.
Mối quan hệ của họ vốn dĩ là một sai lầm, anh phải tìm cách sửa chữa sai lầm này.
Những ngày tiếp theo, cả hai không hẹn mà gặp, không nhắc lại chủ đề này, lặng lẽ né tránh nó.
Tần Triết Phong cảm thấy vừa thở phào nhẹ nhõm lại vừa cảm thấy hơi thất vọng, anh không biết rằng Hứa Sâm Luân cũng đang lo lắng.
Lời tỏ tình của Tần Triết Phong sau khi say rượu hôm đó khiến Hứa Sâm Luân cảm thấy vừa bất ngờ lại vừa hợp lý.
Hắn đâu phải kẻ ngốc, đương nhiên cảm nhận được sự thay đổi trong thái độ của Tần Triết Phong đối với mình so với lúc đầu. Lúc đó, ý định của hắn chỉ là muốn trở thành một người bạn quan trọng của Tần Triết Phong, ít nhất là đủ quan trọng đến mức để có thể ảnh hưởng đến một số quyết định của anh về chuyện tình cảm, nhưng không ngờ sự việc lại phát triển theo hướng không thể kiểm soát được.
Hứa Sâm Luân không biết hiện tại mình cảm thấy thế nào. Hắn có thể cảm nhận được, sự khác biệt trong cách đối xử của Tần Triết Phong đối với hắn so với những người khác, nhưng trong lòng của hắn vẫn canh cánh về "bạch nguyệt quang” - một mối tình không thể xóa nhòa được của Tần Triết Phong. Nếu đồng ý với Tần Triết Phong, có nghĩa là hắn sẽ tự đặt một thanh kiếm Damocles lên đầu giường của mình, bất cứ lúc nào cũng có thể rơi xuống.
Hứa Sâm Luân vẫn đang không ngừng cân nhắc thiệt hại, hắn hỏi hệ thống.
“e17, cậu có ở đây không?”
Qua một lúc lâu, hắn mới nhận được câu trả lời từ e17.
“Có, chủ nhân. Có gì cần tôi giúp không?”
“Nếu tôi hoàn thành nhiệm vụ, tôi sẽ ở lại thế giới này hay sẽ lập tức rời đi?”
“Nếu không có bất ngờ gì xảy ra, chắc chắn là hoàn thành nhiệm vụ xong sẽ rời đi ngay, hệ thống sẽ giúp tạo ra các sự kiện giả để chết đi. Dĩ nhiên, chúng tôi không phải hệ thống vô cảm. Nếu chủ nhân muốn ở lại, chỉ cần trả một khoản điểm số.”
“Phải tốn khoảng bao nhiêu điểm thì mới có thể ở lại được?”
“Phụ thuộc vào thời gian mà chủ nhân muốn ở lại. Nếu là tuổi thọ của một con người bình thường, chỉ cần 500 điểm. Nếu là một người có tuổi thọ dài hơn thì sẽ trừ điểm tùy vào độ dài, tối đa là 5000 điểm.”
Hứa Sâm Luân nhạy bén nhận ra thông tin mà hệ thống vô tình lộ ra: “Vậy có nghĩa là tôi sẽ đến những thế giới cao cấp hơn, nơi con người có tuổi thọ dài hơn?”
“Đúng vậy. Chủ nhân sẽ trải qua các thế giới như tu tiên, phương Tây kỳ ảo, tương lai, v.v... công tác càng lâu, sẽ đi qua mọi loại thế giới.”
“Nghe có vẻ thú vị đấy nhỉ.” Hứa Sâm Luân vừa nói vừa vuốt cằm.
Biết được mình có thể chọn ở lại, Hứa Sâm Luân càng trở nên thận trọng hơn trong chuyện tình cảm với Tần Triết Phong.
Hắn vẫy tay, bảo hệ thống e17 đang bận rộn có thể đi được rồi, hắn cần cho bản thân thêm thời gian để suy nghĩ kỹ càng.
Đối với tình yêu đồng tính, Hứa Sâm Luân ban đầu cũng cảm thấy hơi giật mình bất ngờ, nhưng bản thân hắn chưa bao giờ yêu ai, cũng chưa từng có ai khiến hắn động lòng. Bạn bè quanh hắn thường trêu đùa hỏi hắn có phải gay không.
Hứa Sâm Luân cũng đã suy nghĩ về vấn đề này. Những người thổ lộ với hắn không ít, cả nam lẫn nữ. Hắn đã quan sát nghiêm túc trong mấy ngày và nhận ra, không chỉ với nữ giới, mà cả nam giới, hắn cũng không có cảm giác muốn yêu.
Khi phát hiện mình có lẽ là "người vô tính", Hứa Sâm Luân chỉ có thể bất đắc dĩ. Có thể là do tính cách của hắn, luôn đặt sự nghiệp lên hàng đầu, tình yêu chỉ là gia vị cho cuộc sống.
Hơn nữa, với thân phận của hắn, không ai dám công khai theo đuổi hắn. Dù sao ai cũng không muốn mình bị công chúng soi mói, để cả nước cùng thảo luận về tiến triển mối quan hệ của mình.
Chắc chắn nếu không thành công theo đuổi hắn thì người kia sẽ bị cả mạng xã hội chế giễu, bị những cư dân mạng độc mồm độc miệng gọi là “con cóc ghẻ mà đòi ăn thịt thiên nga”.
Đây không phải là phóng đại, thực tế đã có một người phụ nữ bị đối xử như vậy.
Cuối cùng, Hứa Sâm Luân phải ra thông cáo để dập tắt cuộc tranh cãi này.
Cuối cùng, người phụ nữ kia mỗi lần nhìn thấy Hứa Sâm Luân giống như nhìn thấy kẻ thù, muốn dùng ánh mắt đâm thủng cơ thể của hắn.
Mình phải cân nhắc kỹ về việc này, Hứa Sâm Luân nghiêm túc nghĩ.