Quốc Gia Bảo Ta Đi Làm Ruộng

Chương 21

Chờ Đại Hắc bắt đầu phun nước Lâm Lăng mới khuyên cái cuốc tiếp tục đi xới đất. Qua nửa ngày cô mới xới được 3 phần đất, mà cái cuốc cũng cong luôn.

Tiểu Lục nhìn cái cuốc bị cong thì lắc lắc cái lá cây: Sao cô không xới nữa?

"Cái cuốc hỏng rồi, không xới đất được nữa." Lâm Lăng ném cái cuốc qua một bên sau đó xoa bả vai nhức mỏi.

Tiểu Lục lắc hai cái lá cây trên đỉnh đầu và cười đến công eo: Cô cũng quá thể, cái cuốc cũng bị cô phá hỏng rồi.

"Tao muốn nó hỏng à? Là vì đất này quá cứng ấy." Lâm Lăng duỗi tay nhéo lá cây của Tiểu Lục, cảm giác mềm mại, khá thoải mái: "Mày đừng có mà vui sướиɠ khi người gặp họa."

Tiểu Lục né tránh tai Lâm Lăng sau đó dùng lá cây đánh nên mu bàn tay cô: Không được sờ.

Lá cây vừa nhẹ vừa mỏng nên tắm lên mu bàn tay cũng không có gì, Lăm Lăng cong mày cười nói: "Sờ một chút thì làm sao?"

Tiểu Lục vặn vẹo thân thể rồi quấn lấy ngón tay của cô và uy hϊếp: Cô dám sờ thử xem.

Lâm Lăng từng có kinh nghiệm với sự tấn công của Tiểu Lục nên không dám lấy cứng đối cứng: "Có cái gì lạ đâu, tao chẳng thèm sờ."

Tiểu Lục quấn chặt hơn một chút: Mau đi làm việc đi!

"Nghe mày vậy." Lâm Lăng nghĩ đến đống lương thực không còn thừa nhiều lắm thì thầm thở dài sau đó lại đổi cái cuốc khác đi làm việc.

Chờ đến chạng vạng cuối cùng cô cũng xới được nữa mẫu ruộng, tuy không rộng nhưng cũng đủ trồng ít khoai tây.

Vốn Lâm Lăng muốn xới vài mẫu ruộng mới trồng nhưng hiện tại cô phát hiện tới đó không đơn giản, vì thế cô phải trồng được ít lương thực trước đã.

Cô sửa sang lại chỗ đất vừa xới sau đó đi múc nước tưới ruộng, cố gắng để đất đai ẩm ướt một chút.

Đợi Lâm Lăng cầm xô đi tới bên hồ nước thì thấy Đại Hắc không nhúc nhích nổi trên mặt thùng, nhìn qua giống đã chết.

Tiểu Lục lắc lắc lá cây, chỉ vào Đại Hắc: Nó ngửa bụng rồi kìa! Nó chết rồi!

Lâm Lăng nhìn thoáng qua cái kẻ đang vui sướиɠ khi người gặp họa bên cạnh sau đó tìm gậy gỗ chọc chọc Đại Hắc nhưng mãi không thấy nó có động tĩnh gì: "Chẳng lẽ lại chết thật?"

Cực khổ mãi mới vác được lao động miễn phí này về thế mà nó lại lăn ra chết như này à? Lâm Lăng không cam lòng nhảy xuống hồ nước và đi đến bên cạnh thùng nhìn chằm chằm Đại Hắc sau đó nhếch miệng cười lạnh một tiếng.

"Mày thích giả chết như thế thì tao thành toàn cho mày." Nói xong Lâm Lăng cầm cây gậy gỗ sắc nhọn đâm về phía Đại Hắc.

Con cá vốn đang giả chết, để thoát thân ngày lập tức né tránh và bơi đến một góc: Oa oa oa, tôi không giả chết, chẳng qua tôi mệt quá thôi!

Lâm Lăng cúi đầu nhìn thoáng qua hồ nước, bên trong chỉ có một tầng nước mỏng, miễn cưỡng dính nướ© đáı hồ: "Một ngày mày chỉ phun được có một ít nước như thế này mà còn không biết xấu hổ kêu mệt với tao à?