Sau khi mẹ tỉnh lại, mẹ nói rằng đầu mình rất đau. Lục Hải Từ không biết phải làm sao, vì trong lòng cậu hiểu rằng người bệnh có thể qua đời. Cậu hoảng sợ vội vàng chạy đi gọi thím Tần, người đã từng chăm sóc cậu một thời gian ngắn. Sau đó, thím Tần đã nhờ người ở nhà máy giúp đưa mẹ cậu đến bệnh viện.
Bác sĩ bảo rằng nếu chậm thêm chút nữa thì có thể mẹ cậu sẽ bị sốt cao mà nguy hiểm đến tính mạng.
Nhớ lại cảnh tượng suýt nữa mất mẹ, Lục Hải Từ không kìm được mà hai mắt đỏ hoe, những giọt nước mắt to tròn tiếp tục lăn dài.
Đối mặt với đứa trẻ gọi mình là “mẹ”, Lâm Khinh Khinh không biết phải nói gì. Trước đây, nguyên chủ chỉ coi cậu là gánh nặng. Trước mặt Lục Thừa, nguyên chủ luôn tỏ ra yêu thương đứa trẻ, nhưng ngay khi Lục Thừa rời đi thì nguyên chủ liền lạnh nhạt, thậm chí không thèm nhìn cậu lấy một lần. May mà trong nửa tháng qua, nguyên chủ chưa làm ra chuyện gì quá đáng, nếu không thì Lâm Khinh Khinh cũng không biết phải làm sao để xử lý tình huống hiện tại.
“Mẹ…” Lục Hải Từ khẽ gọi, giọng đầy lo lắng và dè dặt khi thấy mẹ mình cứ nhìn cậu mà không nói gì.
Lâm Khinh Khinh lấy lại tinh thần, mỉm cười với cậu bé: “Cảm ơn con, Tiểu Hải Từ. Con là một đứa trẻ dũng cảm và ngoan ngoãn.”
Cô không thể làm như nguyên chủ, lạnh lùng với đứa trẻ này, nhưng cũng chẳng thể xem mình là mẹ cậu được. Dù sao cô chỉ mới 23 tuổi, chưa kết hôn, chưa có con và hoàn toàn không thể đặt mình vào vị trí của một người mẹ. Tuy vậy cô có thể xem mình như một cô giáo mầm non và coi cậu bé như một học sinh nhỏ.
Dù sao trước đây cô cũng từng muốn trở thành giáo viên mầm non, chỉ là sau đó tấm bằng của cô đã bị đặt vào ngăn kéo và nằm im như một vật trang trí.
Nghĩ về mối quan hệ này theo cách ấy, Lâm Khinh Khinh bỗng cảm thấy nhẹ nhõm hơn. Và dù sao hiện tại việc ly hôn với Lục Thừa cũng không phải là lựa chọn khả thi.
Thứ nhất, hôn nhân quân đội không dễ dàng để ly hôn.
Thứ hai, nếu ly hôn thì cô sẽ ra sao? Ở thời đại xa lạ và đầy bảo thủ này, nếu trở lại quê nhà của nguyên chủ sau khi ly hôn thì cô sẽ bị bàn tán đủ điều. Ngay cả khi gia đình nguyên chủ không để ý thì những lời châm chọc của người khác cũng sẽ khiến họ bị tổn thương.
Hơn nữa dù có quay về quê nhà mà không ai chế nhạo thì cô vẫn không phải là nguyên chủ. Sống cùng những người quen biết rõ nguyên chủ, sự khác biệt của cô chắc chắn sẽ lộ ra. Vì vậy sống cùng một người không quen biết nguyên chủ như Lục Thừa lại là lựa chọn an toàn nhất.