Tình Nghiện (Công Tức)

Chương 10: Chỗ này của con đang co rút, còn chảy nước

Tô Trân cảm thấy ngón tay trong hoa huyệt đột nhiên rút ra ngoài, một đồ vật mềm mại nóng bỏng áp vào miệng con sò non của cô, di chuyển lên xuống dọc theo khe hở trơn trượt giữa hai chân cô.

Tô Trân lập tức hiểu rằng đó là cơ thể của người đàn ông.

"Đừng mà... Hức hức... Ba ba... Làm ơn đi... Đừng mà..." Tô Trân liên tục lắc đầu như cái trống bỏi.

Nếu cắm nó vào, sẽ không thể quay trở lại được nữa.

“Tiểu Trân, con không muốn à?” Chu Chính Đình cầm đồ vật đó, cũng không vội vàng xông vào trong, chỉ di chuyển, trượt thẳng trên miệng hoa huyệt của cô.

"Không cần..." Âm thanh của Tô Trân yếu ớt hơn một chút.

Chu Chính Đình lại vùi đầu sâu thêm một chút, cọ sát vào miệng con sò non dính dính nhớp nhớp kia, "Chỗ này của con đang rung động, có nước chảy ra, nó đang nóng lên... Rõ ràng là con rất muốn, đừng có nói dối lừa gạt ba ba."

"..." Tô Trân không thể phủ nhận sự thật rằng ông đã tận mắt chứng kiến điều đó, cố xấu hổ đến mức muốn lấy tay che phần thân dưới của mình lại.

Chu Chính Đình nắm lấy bàn tay đang vươn ra của cô, cúi người ngậm lấy đầu ngón tay cô: “Con muốn.”

Dươиɠ ѵậŧ của ông hoàn toàn cắm vào sào huyệt ấm áp của Tô Trân từng chút một.

Còn những ngón tay của cô lại chậm rãi luồn vào khoang miệng ẩm ướt của đối phương.

Cả hai hoàn toàn kết hợp khít khao với nhau.

Lúc tối muộn một chút, Vương Lệ Dĩnh đã trở lại.

Nghe quản gia nói hôm nay chủ tịch Chu đã về, bà ta vừa vào phòng liền đi thẳng đến phòng làm việc của Chu Chính Đình.

Gõ rồi mở cửa, quả nhiên Chu Chính Đình đang mặc áo choàng tắm, ngồi sau bàn làm việc xem tin tức trên máy tính bảng.

"Hôm nay, một công ty chuyên tổ chức những chuyến du lịch cao cấp đã mời một số chị em tốt của bọn em cùng đi mua sắm. Cả quá trình không yêu cầu bọn em trả tiền, dịch vụ cũng rất tuyệt vời, tiêu tiền đúng chỗ. Ông xã à, tháng sau anh có thời gian rảnh để đi ra ngoài du lịch chung với em không? Bọn họ vừa mới lập ra một chuyến du lịch tới Bắc Âu ngắm cực quang, em rất thích, đến lúc đó bảo cả nhà của Trân Trân cũng đi cùng chúng ta luôn.”

"Anh không rảnh, con trai em có vẻ khá rảnh rỗi đấy, em có thể bảo nó đi cùng em." Chu Chính Đình thậm chí không có thời gian rảnh phân tâm để liếc mắt nhìn Vương Lệ Dĩnh một cái.

"Em biết là anh bận nên thỉnh thoảng phải nghỉ ngơi thư giãn tí chứ. Hôm nay em còn mang một món ăn vặt rất ngon về, anh có muốn ăn thử không?" Vương Lệ Dĩnh cầm một hộp tráng miệng đặt lên bàn trước mặt Chu Chính Đình, "Anh chồng nhà ta dạo này vừa mệt mỏi vừa gầy gò nhưng mà sao hôm nay trông anh tươi tỉnh vui vẻ thế?”

“Không ăn, anh đánh răng rồi.” Chu Chính Đình lại từ chối lần nữa.