Tình Nghiện (Công Tức)

Chương 6: Áp cả khuôn mặt vào đũng quần của Tô Trân

Hôm nay Tô Trân mặc một chiếc quần jean bó sát, Chu Chính Đình vuốt vải quần từ bắp đùi đến tận mắt cá chân, sau đó nhéo cổ chân mảnh khảnh của cô, nâng hai chân cô lên một góc 90 độ rồi đè xuống đầu bên kia.

Cơ thể của Tô Trân rất linh hoạt dẻo dai, đôi chân thẳng tắp mảnh khảnh của cô dễ dàng đè lên đầu mình, dù đang nằm thẳng nhưng vẫn bị gập đôi lại, phần hông sau của cô cũng bị lộn ngược.

Chu Chính Đình đưa tay xuyên qua lớp vải sờ vào huyệt nhỏ, ngón tay cái miết vào đường may của chiếc quần vài lần rồi lại di chuyển xuống dưới. Cái mũi dùng sức hít mạnh, trong miệng phát ra những tiếng thở hổn hển, liều mạng hít cái mùi thơm thoang thoảng kia vào mũi.

Như thể vẫn thấy chưa đủ, Chu Chính Đình còn tách hai chân cô ra, áp cả khuôn mặt vào đũng quần của Tô Trân, giống như một con vật đang đánh dấu mùi của mình, ông liên tục dụi đầu vào giữa hai chân cô gái, suốt toàn bộ quá trình Tô Trân đều nằm bất động trên mặt đất, mặc ông bài bố.

Đôi tay Chu Chính Đình nâng cao hai chân của cô lên, vùi đầu cọ vào đó như si như say, dùng đầu lưỡi liếʍ láp qua lớp vải jean thô ráp, lưu lại những vết nước bọt ướt đẫm.

Thơm quá đi, mùi hương trên cơ thể cô cứ đánh thẳng vào thần kinh khứu giác của Chu Chính Đình liên tục.

Giống như một con dã thú đói đã lâu gặp được một miếng thịt mà mình luyến tiếc không nỡ ăn, Chu Chính Đình lật người Tô Trân đang nằm trên mặt đất lại, vuốt ve khắp người cô liên tục, sau đó mới chịu buông tha cho Tô Trân.

Chiếc áo len dệt kim trên người Tô Trân cuồn chồng trên ngực cô, bầu vυ' của cô vẫn lộ ra ngoài không khí.

Chu Chính Đình không nhịn được hôn lên cái bụng nhẵn nhụi nhỏ bé của cô một cái.

Dùng ngón tay chạm vào quần Tô Trân, cạch cạch một tiếng đã cởi khuy ra.

"Chỗ này của Tiểu Trân, cũng để cho ba ba xem thử đi nào."

Chiếc quần jean bị lột xuống ngay trên đầu gối, chiếc qυầи ɭóŧ ren màu hồng nhạt có họa tiết phù hợp với chiếc áo ngực dưới bầu vυ' của cô.

Chu Chính Đình lại vùi đầu sát vào giữa hai chân Tô Trân lần nữa, chóp mũi đặt trên sườn núi nhỏ đáng yêu, hơi thở của ông chỉ cách cơ quan bên trong qua một lớp vải ren mỏng manh, mùi vị thơm ngon ngọt ngào càng nồng nặc.

Ông không nhịn được dùng đầu lưỡi liếʍ láp làn da của cô, từ đùi đến mép qυầи ɭóŧ, một đường hướng thẳng lên trên đến tận rốn...