Cuộc Sống Hàng Ngày Của Y Thị

Chương 3

Dù vậy, vẫn phải làm theo quy củ, vào Bối Lặc phủ rồi, thì cũng không cần phải quá cung kính. Bà chỉ làm một lễ tiết đơn giản rồi bảo hai người bước lên. Một người khoảng 17-18 tuổi, dung mạo bình thường. Còn người kia có vẻ giống một tiểu thái giám, rồi bà nói:

“Y chủ tử, nô tỳ là cao ma ma bên cạnh phúc tấn. Đây là Thúy Hồ, từ nay về sau sẽ là người hầu hạ Y chủ tử, là nha đầu hạng nhất. Còn đây là Tiểu Triệu Tử, nếu Y chủ tử có việc gì, có thể sai bảo Tiểu Triệu Tử làm giúp.”

“Các ngươi nhanh lên, tiến lại đây chào Y chủ tử, từ nay về sau Y chủ tử sẽ giao cho các ngươi hầu hạ.”

"Nô tỳ Thúy Hồ, kính chào Y chủ tử!" Thúy Hồ lễ phép tiến lên, giọng nói đều đều.

"Nô tài Tiểu Triệu Tử, kính chào Y chủ tử."

Y Lâm không nói gì nhiều, chỉ gật đầu nhẹ, ý bảo đã hiểu. Trong tay nàng lúc này không có gì để thưởng. Nguyên chủ chỉ là một cô gái nghèo rớt mồng tơi vào phủ làm thị thϊếp.

Cao ma ma nhìn Y Lâm, cảm thấy rất hài lòng với thái độ của nàng.

"Thu Lan, đem tổ yến bưng lên cho Y chủ tử uống."

"Vâng, ma ma!"

Thu Lan bước nhẹ nhàng, mang chiếc chén sứ đến đặt trước mặt Y Lâm.

Y Lâm hơi run tay tiếp nhận. Nàng nhìn chén sứ trong suốt, trong đó là hương thơm nhẹ nhàng của tổ yến. Nàng có chút sợ hãi, nhìn Cao ma ma rồi nhỏ giọng nói: "Ma ma, tổ yến này quá quý giá, ta... ta không dám ăn..."

Cao ma ma nhìn nàng, ánh mắt sắc bén, nhưng chỉ nhẹ nhàng nhếch môi: "Đây là ân điển của phúc tấn, mỗi thị thϊếp khi vào phủ đều sẽ được phúc tấn ban cho một chén tổ yến vàng. Y chủ tử yên tâm, chim yến vàng này không có vấn đề gì đâu." Cao ma ma nói, liếc nhìn Y Lâm một cái, ánh mắt bà đầy vẻ khinh miệt.

Y Lâm bất đắc dĩ thở dài, dù không rõ lắm có vấn đề gì hay không, nhưng xem ra nàng vẫn phải uống chén tổ yến này. May mắn là nàng đã uống thuốc cải thiện thể chất. Cơ thể nàng đang từ từ được cường hóa và giải độc.

Nàng không ngờ lần đầu uống tổ yến lại rơi vào tình huống như vậy. Y Lâm âm thầm cười khổ trong lòng, dưới sự giám sát của Cao ma ma, nàng uống hết chén tổ yến rồi đưa lại cho Thu Lan.

Sau đó, Cao ma ma và hai nha hoàn giúp Y Lâm thay quần áo, chuẩn bị chờ đợi buổi tối Tứ a ca đến sủng hạnh.

"Y chủ tử, mọi thứ đã xong, ngài ngồi chờ Bối Lặc gia đến. Nô tỳ phải đi báo cáo với phúc tấn." Cao ma ma nói xong, dẫn Thu Lan rời đi, để lại Thúy Hồ và Tiểu Triệu Tử ở lại.

Phúc tấn Tuệ An

Trong thư phòng của chính viện phủ Tứ bối lặc.

"Cao ma ma, chuyện của Y thị đã xử lý xong chưa?" Ô Lạp Na Lạp Tuệ An đặt bút xuống giá, ngước mắt nhìn những dòng chữ trong cuốn sách.

Một lúc sau, nàng thu ánh mắt lại.

"Hồi phúc tấn, mọi chuyện đã hoàn tất." Cao ma ma cung kính trả lời.

Tuệ An gật đầu, thu lại cuốn sách trong tay, thở dài một hơi. Mấy ngày qua ở Thanh triều, nàng đã gặp những món đồ lạ như xà phòng thủ công, bàn chải đánh răng. Và cuối cùng cũng xác định mình không xuyên qua vào chính sử mà là một cuốn tiểu thuyết thanh xuyên.

Nàng chỉ nhớ đại khái một số tình tiết, nhưng có một số chi tiết lại không thể nhớ rõ. Nàng biết chắc rằng nữ chính trong tiểu thuyết này chính là Lâm Đại Ngọc – cô gái mà mọi người đều quen thuộc trong Hồng Lâu Mộng.

Thanh xuyên, tu chân, không gian, linh tuyền – tất cả những yếu tố đó đều có trong câu chuyện này, một nữ chính vô cùng mạnh mẽ với bàn tay vàng. Tuy nhiên, nàng may mắn vì tác giả đã không để nữ chính quá mạnh mẽ. Đồng thời cũng cố tình giảm bớt tài năng của nữ chính để tạo cơ hội cho nam chính Tứ a ca.