Tới buổi chiều, Giang Nghiên nhận được điện thoại của mẹ Lê, “A Nghiên, Nhiễm Nhiễm về đến nhà chưa?”
“Dì Lan cứ yên tâm, con đã đưa cô ấy về tận nhà rồi.”
“Vậy là tốt rồi, con bé này ngay cả một cuộc điện thoại cũng không gọi cho chúng ta, A Nghiên giúp Dì khuyên nhủ con bé nhé, bình thường con bé chơi thân với con nhất, lời con nói có khi con bé cũng có thể nghe lọt tai.”
Khóe miệng Giang Nghiên gợi lên độ cong, nếu Lê Nhiễm có thể nghe lời anh, vậy quả thực là mặt trời mọc từ hướng Tây.
“Dì Lan, dì cứ yên tâm đi, con sẽ cố gắng khuyên nhủ cô ấy.”
Khi Giang Nghiên và Lê Nhiễm còn nhỏ, biệt thự hai nhà nằm bên cạnh nhau, hai đứa bé chơi với nhau từ bé cho đến lớn, khi lên trung học thì Giang Nghiên theo ba mẹ dọn đi, biệt thự để lại cho ông bà nội Giang Nghiên ở, nhưng việc này không hề ảnh hưởng đến quan hệ bạn bè giữa Giang Nghiên cùng Lê Nhiễm.
Mọi người trong giới đều biết, quan hệ giữa Giang Nghiên cùng Lê Nhiễm không cạn, nhưng ở nơi chỉ cần có hai người, tất nhiên sẽ ầm ĩ một trận.
*
Trời có chút tối rồi, lúc Lê Nhiễm tô son môi nhận được mấy cuộc điện thoại thúc giục từ Giang Nghiên, Lê Nhiễm có lệ trả lời vài câu, chờ đến lúc cô ra cửa, đã thấy Giang Nghiên lười biếng dựa vào chiếc xe yêu quý của anh.
Cô mặc một chiếc áo crop-top, lộ ra eo nhỏ thon gọn một tay có thể ôm hết, quần jean bó sát màu lam, ôm chặt lấy chân dài cùng mông vểnh, cô trang điểm vô cùng đơn giản, cả người tươi mát xinh đẹp.
Trước khi lên xe Lê Nhiễm còn cố ý ngắm ngắm trong xe một cái, Giang Nghiên kinh ngạc hỏi: “Cậu đang tìm cái gì?”
“Cậu không mang theo bạn gái nhỏ à? Mình còn nghĩ đêm nay cậu sẽ cho mình gặp mặt.” Lê Nhiễm buồn bực nói, ngay sau đó một bộ bừng tỉnh đại ngộ, “A, có phải cô ấy biết mình cũng đi, cho nên sợ bị dung nhan xinh đẹp của mình đánh bại đúng không? Không thể được, cậu mau khuyên cô ấy đi, mỹ nhân xinh đẹp như Lê Nhiễm, chiếm số ít lắm đó.”
Giang Nghiên vừa lái xe, vừa cạn lời đáp trả: “Tự luyến không phải bệnh, cậu bắt đầu tự luyến, muốn người khác mệnh*.”
(*) Câu này vần quá nên mình để nguyên, ý nghĩa là: Lê Nhiễm tự luyến thì Giang Nghiên mất mạng á.
“Bạn gái nhỏ của cậu thật sự không tới à?” Lê Nhiễm hỏi tiếp.
“Cô ấy tăng ca, tối nay sẽ tự mình đến đó.” Giang Nghiên trả lời.
Nghe vậy, Lê Nhiễm hút một ngụm khí lạnh, “Tốt xấu gì cũng là Giang gia đại công tử, sao cậu có thể để bạn gái mình ra ngoài làm việc!”
Giang Nghiên bễ nghễ nhìn cô một lát, “Cậu thì biết cái gì, cái này gọi là tình thú, đại tiểu thư tư bản giống như cậu đương nhiên sẽ không hiểu.”