Mỗi Lần Xuyên Qua Mở Mắt Đều Là Bạch Bạch

Quyển 1 - Chương 1

Mọi người ơi đợi mình với nha mình đang beta lại truyện này nha.

Quyển 1 đã được mình beta xong mời mọi người nha có gì ibox góp ý tiếp ạ

"Oái!!"

Khi Nguyễn Kiều Kiều mở mắt ra, cô cảm thấy đau đớn như bị một con dao nhọn đâm vào lưng, cô đau đớn hét lên.

Hả?

Chuyện gì đang xảy ra vậy? !

Cô mở mắt ra nhìn người đàn ông đang đè lên mình, đôi mắt to trừng trừng nhìn anh.

Đôi lông mày dài của người đàn ông xếch vào thái dương, đôi mắt như ngôi sao lạnh lùng, ánh mắt rất sắc bén, thần thái đầy quyền uy, đúng chuẩn hình mẫu nam chính cổ trang!

Tuy nhiên, xét đến tính chất nhất quán của hệ thống, Nguyễn Kiều Kiều bỗng nhiên hoang mang thít chặt âʍ đa͙σ của mình, cô thật sự cảm nhận được miếng thịt nóng như sắt được đưa vào bên trong.

Người đàn ông ngay lập tức cảm nhận được lực hút cực lớn phát ra từ âʍ ɦộ của Nguyễn Kiều Kiều, trong giây lát hắn ta nheo mắt lại vì sung sướиɠ, nhanh chóng di chuyển eo và đâm vào âʍ ɦộ của cô, tiếng thở hổn hển thoát ra từ môi hắn ta bên tai cô.

Ôi chết tiệt! Tình hình này là gì? ! !

Vậy là cô ấy đã chết ở thế giới rồi xuyên qua đây à.

"Rắc! Rắc! Rắc!"

Nguyễn Kiều Kiều không thèm giao tiếp với hệ thống, cô bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ bởi lực đẩy sâu và mạnh mẽ của người đàn ông này, đến mức không khỏi rêи ɾỉ.

Kỳ thực đối với cô mà nói, cô và Cố Tuyển Tây làʍ t̠ìиɦ trên giường bệnh chưa được bao lâu. Bỗng dưng bây giờ lại bị một người đàn ông xa lạ cuồng nhiệt xâm chiếm, cơ thể rắn chắc mạnh mẽ như một tướng quân ra trận của hắn khiến cô không cách nào chống cự.Thế là cô lập tức quên đi những chuyện ở thế giới trước và lao vào niềm vui nồng nhiệt này.

Người đàn ông vừa đυ. lỗ vừa lẩm bẩm một cái tên.

"Lạc Tuyết... Lạc Tuyết..."

Nguyễn Kiều Kiều nheo mắt lại, cái quái gì vậy? ! Gọi tên những người phụ nữ khác trong khi làʍ t̠ìиɦ với cô ấy? !

Phi! Thật là một kẻ cặn bã! !

Nguyễn Kiều Kiều không chịu nổi bị đối xử như vậy nên đưa tay đẩy hắn ra, đá hắn ra khỏi giường.

Tuy nhiên, những đạo cụ mà cô bỏ ra số tiền khổng lồ để trao đổi với hệ thống lại không được mang đến thế giới này. Cô không có được thứ mình mong muốn. Bàn tay đẩy ra vô cùng yếu ớt, đôi chân thon dài mịn màng run rẩy, bị người đàn ông ép chặt. Sự từ chối của cô dường như giống sự chào đón hơn.

Thế là cô thành công thu hút sự chú ý của người đàn ông, người đàn ông kia dễ dàng áp chế cô, Nguyễn Kiều Kiều bị khống chế không thể cử động.

Người đàn ông nheo mắt nguy hiểm, những ngón tay hơi chai sạn siết chặt khuôn mặt nhỏ nhắn và thanh tú của cô nhìn vào đôi mắt lạnh lùng của hắn, trực giác của cô không tốt, nhưng cô biết mình sắp nhận được một làn sóng hung dữ hơn từ người đàn ông, nó sẽ khiến cô vui sướиɠ hết lần này đến lần khác, bỗng nhiên cô ném sự tủi nhục từ trên trời xuống.

Không ngờ, người đàn ông bắt đầu tiếp tục thì thầm tên một người phụ nữ khác một cách trìu mến, ẩn giấu chút gì đó buồn bã và đau đớn mà cô không thể hiểu được.

"Lạc Tuyết... Lạc Tuyết..."

đừng bận tâm nào!

Để làm dịu cơ thể yếu đuối này, Nguyễn Kiều Kiều tự nghĩ, quân tử báo thù mười năm không muộn. Hãy để minh tậm hưởng cốt truyện trước đã bây giờ mình sẽ coi mình như một gái điếm tính tình hung bạo.

Nguyễn Kiều Kiều sau khi nhận được cốt truyện, nếu không phải thân thể có hạn, cô đã muốn dùng dao đâm vào người tên cặn bã này.