Sau Khi Bị Sư Đệ Luyện Thành Con Rối, Ta Vô Địch

Chương 8

Editor: Cocaine

Nhưng mà ngắn ngủi mấy chục hơi thở, một tấm phù đã thành.

Khi phù thành, một đạo linh quang lập loè, sau đó linh quang nội uẩn, biến mất không thấy.

Chỉ dùng mắt thường mà xem, cái gọi là phù này, phảng phất như là một tấm vải bị dùng máu bôi thành quỷ vẽ phù, nếu đặt ở bên ngoài, tuyệt đối sẽ làm cho người không hiểu hành vi nhạo báng.

Vẽ xong một tấm, Cơ Thấu tiếp tục lấy một tấm vải khác tiếp tục vẽ.

Yến Đồng Quy không dám quấy rầy nàng, ngay cả hô hấp đều bất giác nhẹ nhàng, sợ hô hấp của mình lớn hơn một chút, quấy rầy nàng, biến thành một lá phế phù.

Hắn nghe nói khi phù sư vẽ phù, yêu cầu đối với hoàn cảnh chung quanh rất cao -- cảm giác những phù sư kia hình như không cao.

Chỉ có vị này, ở trong địa cung hắc ám âm lãnh này, mấy miếng vải rách, nửa chén máu, tùy ý ngồi trên một cái quan tài đá, bắt đầu vẽ phù.

Bởi vì không hiểu phù, Yến Đồng Quy cũng nhìn không ra Cơ Thấu vẽ phù gì, chỉ có thể mơ hồ cảm giác được, nàng vẽ phù thật sự là vừa nhanh vừa ổn, hơn nữa không chú ý hoàn cảnh cùng công cụ, cùng những phù sư bên ngoài kia không giống nhau.

Quả nhiên, vị này kỳ thật là lão quái vật đã sống hồi lâu đi.

Nghe nói phù sư thời kỳ thượng cổ, so với hiện tại cường đại hơn rất nhiều, những phù sư kia mới chân chính có thể làm được "Một bút thiên địa động, nhị bút quỷ thần kinh".

Cũng không biết vị phù sư này rốt cuộc là ở thời kỳ nào.

Cơ Thấu một hơi đem bốn tấm vải của Yến Đồng Quy đều vẽ thành phù.

Tấm phù cuối cùng được vẽ thành, máu trong chén ngọc vừa vặn dùng hết, nhiều hơn nữa cũng không có.

Cơ Thấu dùng nước rửa sạch vết máu trên tay, hướng Yến Đồng Quy nói: "Được rồi.. Còn nữa, vết thương trên tay ngươi có muốn xử lý một chút hay không?"

Yến Đồng Quy tùy tiện dùng vải bọc cổ tay, không thèm để ý nói: "Không có việc gì, rất nhanh sẽ khôi phục."

"Vẫn là ăn một viên linh đan đi." Cơ Thấu hảo tâm nói.

Yến Đồng Quy dừng một chút: "Chờ sau khi rời khỏi đây lại mua."

Nghe nói như vậy, Cơ Thấu nhất thời hiểu được, trên người người này không có linh đan, cũng không biết là nghèo đến không mua nổi, hay là đã dùng hết.

"Ngài là phù sư đúng không?" Yến Đồng Quy hỏi.

Cơ Thấu nhàn nhạt ừ một tiếng, đem bốn tấm phù kia đưa cho hắn.

Yến Đồng Quy thụ sủng nhược kinh tiếp nhận, đây chính là dùng nửa chén máu của hắn để vẽ phù, cũng không biết hiệu quả như thế nào.

Mắt thấy Cơ Thấu hai tay khiêng quan tài đá, chuẩn bị dùng quan tài đá mở đường, hắn đột nhiên hỏi: "Tiền bối, vì sao phải dùng máu của ta vẽ phù?"

Có lẽ lời nói và hành động của Cơ Thấu quá mức vô hại, cũng không có ý muốn gϊếŧ hắn, Yến Đồng Quy không khỏi lớn mật một chút.

Đồng thời cũng không dấu vết thăm dò.

"Ta sợ đau." Cơ Thấu thuận miệng nói cho có lệ.

Yến Đồng Quy tự nhiên nghe ra trong giọng nói của nàng có lệ, chỉ là hắn cũng không dám thăm dò quá nhiều, nghe xong liền đè đề tài lại, nhìn hai tay nàng cầm quan tài đá, hướng cánh cửa kia đập tới.

Một tiếng, quan tài đá nện trên cửa địa cung, cánh cửa đá cao tới ba trượng xuất hiện một vết nứt như mạng nhện, nhưng cũng chưa vỡ vụn.

Quả nhiên so với cửa đá ở nơi khác kiên cố hơn rất nhiều.

Cơ Thấu lần thứ hai cầm quan tài lại đập hai cái.

Đại môn địa cung cuối cùng cũng vỡ vụn, khi nó đột nhiên đổ xuống, phát ra tiếng nổ lớn, rung chấn khiến hai tai người ù ù không ngớt.

Hai người nhao nhao lui ra phía sau, tránh đi tảng đá lăn xuống.

Thẳng đến khi tất cả động tĩnh ngăn nghỉ, khói bụi tan hết, bọn họ thấy rõ tình huống ngoài cửa cung, một đám yêu thú bị hấp dẫn tới vây quanh trước địa cung, vây kín cửa ra vào.

Yến Đồng Quy hít sâu một hơi.

Đoán là một chuyện, tận mắt nhìn thấy lại là một chuyện khác.

Nhìn thấy nhiều yêu thú như vậy, để cho hắn có loại ảo giác lâm vào yêu thú triều, phảng phất sau một khắc, hắn sẽ bị đám yêu thú hung mãnh này xé thành mảnh nhỏ.

Đã có yêu thú hưng phấn vọt vào.

Tay Cơ Thấu đặt trên quan tài đá, muốn nâng quan tài lên cho những yêu thú hưng phấn này nhìn được sự lợi hại của nàng, đột nhiên địa cung rung động.

"Không tốt, địa cung sắp sụp đổ." Yến Đồng Quy kinh hô một tiếng.

Địa cung này vốn chỉ cho phép vào không cho phép ra, có lẽ nó còn có lối ra khác, chỉ là bọn họ cũng không tìm được.

Bởi vì Cơ Thấu bạo lực phá vỡ cửa lớn địa cung, có thể kích phát cơ chế bảo hộ địa cung, khi cửa vào địa cung bị phá hư, địa cung sẽ trực tiếp tự hủy.

Cơ Thấu tự nhiên cảm giác được tình huống địa cung, trên đỉnh đầu có đá vụn rơi xuống.

"Dùng phù mở đường!" Nàng nói với Yến Đồng Quy.

Yến Đồng Quy cuống quít lấy ra một tấm phù, lại nghe được thanh âm của nàng: "Dùng tấm phù thứ hai, tấm thứ hai là Lôi Bạo Phù."

Lôi Bạo Phù?

Yến Đồng Qυყ đầυ tiên là sửng sốt, có chút sụp đổ nói: "Tiền bối, Lôi Bạo Phù sẽ gia tốc địa cung sụp đổ, chúng ta sẽ bị chôn ở chỗ này.."

Phía trước có yêu thú chặn đường, sau có địa cung sụp đổ, bọn họ căn bản không có khả năng an toàn chạy trốn vào thời khắc địa cung sụp đổ.

"Không ngại, dùng là được." Ngữ khí Cơ Thấu nghe đặc biệt trầm ổn đáng tin cậy.

Có lẽ là phần đáng tin cậy này lây nhiễm cho hắn, Yến Đồng Quy cuối cùng cắn răng, quyết định dùng.

Hắn rút ra tấm phù thứ hai, dùng linh lực dẫn động nó, cũng dùng thuật pháp hệ phong, đem Lôi Bạo Phù này dùng sức ném ra ngoài.

Đám yêu thú kia cũng không phải ngu xuẩn, linh trí của chúng tuy rằng không cao, nhưng cũng có thể cảm giác được uy lực của Lôi Bạo Phù này khi dẫn động, khi Lôi Bạo Phù bay nhanh tới, đám yêu thú bất chấp vây công hai người, nhanh chóng lui về phía sau.

"Chạy!"

Cơ Thấu kêu lên, người đã dẫn đầu chạy tới cửa địa cung bên kia.

Yêu thú trước địa cung đã chạy đi, giải phóng một thông đạo, thuận tiện cho hai người chạy ra ngoài, đầu Yến Đồng Quy đã trống rỗng, chỉ có thể theo bản năng chạy theo nàng.

Vừa chạy ra khỏi địa cung, Lôi Bạo Phù đã nổ tung trước mặt bọn họ.

Cảm giác được phù chú tràn ngập uy lực, đôi mắt của Yến Đồng Quy co chặt lại, ý thức được tấm Lôi Bạo Phù này khác với những gì đã thấy trước đây.

Hắn đã gặp qua cái gọi là Lôi Bạo Phù, đây là phù chú cấp bốn, đẳng cấp cũng không tính là cao, biết được uy lực của chúng như thế nào, nhưng Lôi Bạo Phù kia, hoàn toàn không có uy lực lớn như vậy.

Hắn vô cùng hối hận, biết rõ vị tiền bối này là một lão quái vật, thân thủ cùng đồ đạc có thể cùng hiện tại không giống nhau, hắn vì sao còn muốn nghe nàng, dẫn động cái Lôi Bạo Phù này?

Có lẽ bọn họ không chết trên địa cung sụp đổ, cũng phải chết trong vụ nổ Lôi Bạo Phù này.

Khi Lôi Bạo Phù ầm ầm nổ tung, Cơ Thấu một tay kéo Yến Đồng Quy, kéo hắn vào trong quan tài đá, nắp quan tài nhanh chóng khép lại.

Bên ngoài nổ kịch liệt, quan tài chịu sóng xung kích, chấn động không ngớt.

Hai người trốn trong quan tài gắt gao giữ chặt vách quan tài đá, ổn định thân thể của mình, chỉ là quan tài không ngừng quay cuồng, vẫn là đem hai người điên đảo ngã trái ngã phải.

Thẳng cho đến khi tất cả lắng xuống, một bàn tay xốc quan tài đá lên.