“Nếu người đã biết, vậy cho con xin lỗi về ngôn từ của con lúc đó, người muốn con đi xin lỗi bọn họ, con cũng sẽ đồng ý.”
Bà ngạc nhiên đáp lại.
Bà nội Hàn: - “Ồ không không, chỉ là ta trông thấy con rất khác biệt với những người phụ nữ từ bên ngoài được đưa về đây. Thật ra ta cũng chẳng ưa gì bốn người bọn họ, mưu mô, xảo trá.”
- “Nhưng một phần cũng là do Tiểu Lý ngu ngốc, để mắc mưu củabọn họ, không hiểu sao ta lại đẻ ra được một đứa ngu ngốc như thế chứ? Chắc là Tiểu Duật sẽ không mắc mưu kế hèn hạ gì đâu nhỉ?!”
“Vâng, ban đầu con cũng chỉ là một con nợ, từ cục nợ hóa thành cục cưng thôi, nếu con đã có âm mưu vậy việc gì con phải giả nai giả hổ gì ở đâu nữa ạ?!”
Cốc cốc cốc! Rầm!
Hàn Duật đá cửa xông vào, đằng sau chính là ba mẹ anh và Hàn Linh. Vì lo sợ chị dâu của mình sẽ bị bà nội Hàn “làm thịt” nên nhào đến ôm bà.
Hàn Linh: “Bà nội ơi, người với chị dâu con đã nói gì vậy? Có con trong đó không vậy bà?”
Bà nội Hàn: “Không có không có, con đừng lo.”
“Bà nội, bây giờ cũng đã muộn rồi, vợ con cũng đang mang thai nên con muốn đem vợ về nghỉ ngơi ạ.”
Bàn nội Hàn: “Được rồi, con bé tiếp chuyện với ta nhiều chắc cũng nên về rồi, trước khi về đi chào bác Lý của các con trước đi.”
“Vâng ạ, con xin phép tụi con về ạ.”
Nói rồi Linh Hy đóng cửa phòng bà nội Hàn lại, cung anh đi xuống chào hỏi mọi người, xong thì theo Hàn Duật về nghỉ ngơi.
Trên đường lái xe về, anh lo lắng sốt sắng hỏi Linh Hy.
“Bà xã, mới nãy bốn mụ kia có đánh em không? Có làm gì em không?”
“Không sao, em đã nói với anh rồi, lúc nãy họ định đánh em nhưng bị tiểu Linh đỡ cho em một cái rồi.”
“Thật là, mai anh phải nói chuyện lại với bà nội mới được, đã bị đuổi ra khỏi nhà rồi còn dám…”
Bộp!
Hàn Duật đập mạnh vào chiếc vô-lăng đang cầm trên tay khiến cô ngồi một bên giật mình hoảng sợ, anh thấy vậy liền cố gắng bình tĩnh lại.
“Anh à, mình đang lái xe đó, anh bình tĩnh lại đi mà.”
“Anh xin lỗi, em không sao chứ?”
“Không sao, em không sao, anh đừng có tức giận như thế, không tốt cho sức khỏe đâu.”
“Anh xin lỗi, anh biết rồi, thưa vợ.”
Linh Hy thở dài bất lực, chẳng hiểu từ lúc nào mà anh lại học ăn học nói theo kiểu sến súa như vậy chứ.
Đi được một quãng đường dài, xe dừng đèn đỏ lại, trong lúc đó, cô lén nhìn anh, anh cũng quay lại lén nhìn cô, ánh mắt hai người chạm nhau, rồi tự nhiên xấu hổ.
Cô ấp úng như muốn nói với anh một điều gì đó.
“Ừm… thật ra, lúc vừa nãy, tại phòng chờ ở nhà bà sau khi họ đánh Tiểu Linh xong đột nhiên…”
“Đột nhiên sao?” – Anh thắc mắc vội hỏi cô.
Linh Hy cứ chần chừ mãi rồi căn dặn anh sau khi nghe mình nói xong không được tức giận, nếu không thì tối sẽ ra khỏi phòng ngủ riêng.
Hàn Duật nghe được liền đồng ý.
“Sau đó em thấy con đạp vào bụng em mạnh lắm, họ ra khỏi phòng hết rồi thì bụng em lên cơn đau dữ dội lắm.”
“ĐAU Á!?”
“Thôi mà, đèn đỏ rồi kìa, anh mau lái xe về nhà đi rồi chúng ta nói chuyện tiếp.”
Anh quay lại nhấn nút lái xe tự động, rồi quay lại hỏi chuyện cô tiếp, bây giờ cô đã hiểu tại sao anh lại nhất quyết phải mua con xe này rồi đó.
Lúc hai người kết hôn được một tháng thì đến sinh nhật anh, lúc đó cô cũng có một số tiền không nhỏ nên muốn đưa anh đi mua xe làm quà.
Anh quyết liệt chọn con xe này dù nhân viên đã bảo rằng đã có người ddawtj cọc trước, anh quyết trả gấp năm lần của giá niêm yết.