Cô vẫy vẫy tay một cái rồi đứng dậy, hàn Linh cũng đi lên phía trước như muốn che chắn cho cô.
Thím 1: “Dồ, đây là vợ của cháu Hàn Duật nhà tôi đây sao?!”
Thím 2: “Haiz… trông kìa, cái thai này là của ai đây mà dám đổ tội lên Hàn Duật vậy, hay lăng loàn ở đâu rồi họ không muốn chịu trách nhiệm, hahaha.”
Hàn Linh: “Mấy người câm….”
Linh Hy níu tay Hàn Linh lại rồi đi lên phía trước, nhẹ nhàng hạ đầu xuống.
“Xin chào các thím, con là vợ của Hàn Duật, con xin ra mắt với các thím ạ, việc con có thai với anh ấy là điều hiển nhiên, không bị trùng chồng như các thím là được.”
Bốn người nghe xong liền tức muốn hộc máu, một người tiến lên phía trước chỉ tay vào mặt cô rồi chửi.
Thím 4: “Đồ vô lại này, dám nhạo báng bọn tao như thế à, khốn kiếp.”
Ngay khi vợ thứ tư của bác Lý định rat ay đánh lại cô thì đột nhiên một người chắn phía trước mặt cô.
Đó là Hàn Linh! Con bé đã đỡ cho côn một cú tát rồi lườm bốn người bọn họ.
Hàn Linh: “Chị, lấy cho em cây kéo với.”
“Tiểu Linh à, làm như vậy không được đâu em, lại đây chị xem vết thương cho em, đừng có làm chuyện bậy gì.”
Linh Hy cố khuyên ngăn Hàn Linh vì sợ con bé làm chuyện gì đó hại người, Hàn Linh liền đi tìm cây kéo, cầm trên tay đi tới trước mặt bốn người bọn họ.
Thím 3: “Nè, cô đừng có mà làm bậy nha, tôi là thím của cô là vợ của bác ruột con đó”
Hàn Linh liền cắt chỗ này rồi xẻo chỗ kia trên chiếc váy dạ hội cho đến khi rách tơi tả rồi tự tát mình vái cái thật mạnh liền khó lóc chạy ra ngoài sảnh của buổi tiệc.
Hàn Linh: “Huhu… huhu… ba ơi, mẹ ơi cứu con với, cứ chị dâu nữa, huhu.”
Ba mẹ anh đang đứng cùng anh trò chuyện với khách mời thì bất ngờ vì bộ đồ tả tơi kèm theo hai bên mặt cô sung đỏ lên, mẹ anh lo lắng liền hỏi.
Mỹ Linh: “Tiểu Linh Linh à, mặt của con bị làm sao vậy?”
Hàn Linh: “Hức… mẹ ơi… các thím bắt nạt con, huhu, các thím không chỉ bắt nạt con, các thím còn lấy kéo xé đồ của con nữa, huhu…”
Hàn Duật lo lắng khi không thấy vợ mình đâu nghe Hàn Linh nói càng lo lắng chạy đi thì thấy vợ anh đang hối hả chạy ra, theo đằng sau chính là các thím của bác Lý.
Anh mở rộng vòng tay mà ôm cô vào lòng rồi quát lớn.
“DỪNG LẠI MAU!!!”
Bốn bà thím đó liền đứng lại nhìn ngó nghiêng xung quanh. Bác Lý thấy vậy, tức giận liền đi đến cho mỗi con người đó một bạt tai.
Bác Lý: “Mấy người đang làm cái gì vậy? Có biết mấy người đang gây họa gì không hả, đơn ly hôn cũng đã ký rồi, tôi để mấy người lại đây, hành động của mấy người chính là không biết an phận?!”
Hàn Duật xót xa nhìn vợ mình đang hổn hển thở hỏi thăm.
“Vợ à, em không sao chứ? Có bị thương ở đâu không?”
“Em không sao, nhưng con bé Tiểu Linh đâu rồi, con bé vừa mới đỡ giúp em một cú tát, à kia rồi…”
“Gì chú, một cú tát á?! Này, MẤY NGƯỜI CHÁN SỐNG HẾT RỒI À?!”
“Anh, bình tĩnh đi, em không sao cả, dù gì Tiểu Linh cũng đã bảo vệ em rồi mà.”
Bốn bà thím lại thêm một phen sợ run người, liền đứng khép nép lại với nhau.
Bà nội Hàn: “Có chuyện gì mà từ nãy giờ ở dưới này ồn ào vậy?”
Một người phụ nữ mặc một bộ đồ sườn xám bước xuống với một khí chất oanh liệt. Chính là bà nội của anh, chính là chủ tịch tập đoàn ngân hàng giàu nứt đố đổ vách.
Mọi người: “Oa, là lão phu nhân Hàn đó, là lão phu nhân Hàn kìa, so với giao iện và tuổi tác của bà ấy thật khác xa một trời một vực đó nha.”
Bà nội Hàn đi đến chỗ mấy người bọn họ, ai cũng đều kính cẩn cúi chào bà.
Bà nội Hàn: “Chuyện gì đang xảy ra từ nãy giờ vậy?”
Hàn Linh nhân cơ hội nhào vào lòng bà nội rồi lăn ra ăn vạ mách lẻo.