Số 13 Phố Mink

Chương 145: Bọn chúng là cái thá gì? (5)

Dis vẫn còn tiếp tục viết gì đó, giống như là đang viết báo cáo;

Sự thật cũng đúng là như thế, Dis đang viết báo cáo về sự kiện nghi thức đón thần ở Belwin cho lần điều tra thứ hai.

Karen hít sâu một hơi, chậm rãi quay người, chuẩn bị rời đi.

Anh thật sự cũng không biết mình có thể làm được gì,

Ý nghĩ ích kỷ hơn đó là, anh cũng không biết mình nên làm gì mới phù hợp.

Anh chỉ là một cái... Một tên học sinh bỏ học cấp ba.

Thôi được rồi, anh còn có hai tên dị ma luôn tin tưởng mình là Tà Thần giáng thế, hai con dị ma này, rất có bản lĩnh, bà Molly một phát nuốt luôn phu nhân Hughes vào trong bụng, mà Alfred, chắc là càng mạnh hơn bà Molly một chút.

Anh có thể ra lệnh, hoặc là hướng dẫn hai con dị ma này đi làm gì đó giúp mình;

Nhưng anh lại có chút sợ hãi,

Giống như lời Pall nói: Không nên hấp tập.

Đối phương rất mạnh, ở trong thế giới người thường; mà lạm dụng năng lực của dị ma, hậu quả có thể càng đáng sợ.

Nhưng,

Pall lại nói: Dis luôn luôn tỉnh táo.

Đúng vậy,

Ông nội rất tỉnh táo, nếu báo cảnh sát vô dụng, vậy thì không báo cảnh sát.

Chú Mason đau khổ mà ngồi khóc trên mặt đất, chỉ là một người bình thường, chú rất rõ ràng bản thân mình không có năng lực gì để chống lại những kẻ quyền thế kia, chú ấy có nhà có người thân có công việc của gia đình, cho nên sau khi nổi điên xong cũng chỉ có thể ngồi xổm trên mặt đất mà khóc.

Karen cũng giống như vậy, mình có tư cách gì, để cho cả gia đình, đều bị cuốn vào trong vòng xoáy nguy hiểm này?

Chỉ vì... Cảm thấy đáng thương... Tinh thần trọng nghĩa?

Chết đi, cũng không phải gia đình Roth, không phải sao?

Người chết cũng không phải là người mình quen biết hay tiếp xúc qua, cũng không cùng ăn cơm chung, cũng không cùng hút thuốc chung, mình cũng không sờ qua đầu của cô bé kia, cho nên, không có quan hệ gì nhiều với mình.

Rõ ràng thì lúc mình nhìn thấy Roth, không phải cũng thấy nhẹ lòng sao?

Cho nên,

Minh xoắn xuýt vì cái gì đây?

Thế giới này, xã hội này, chính là như vậy, ngươi muốn thay đổi gì?

Còn không bằng việc nghĩ xem nấu món gì ngon vào buổi tối cho mọi người, để cho chú Mason cảm xúc đang bối rối, ăn ngon một chút, đây mới là lựa chọn tốt cho gia đình.

Karen mở cửa,

Nghe tiếng bút viết không ngừng của Dis ở phía sau,

Karen do dự một chút,

Quay đầu lại nói:

"Ông nội."

"Ừm? Còn có việc sao?" Dis vẫn đang tiếp tục ghi chép.

"Chúng ta đều biết rõ ràng cả nhà kia bị sắp xếp để chết, nhưng có hàng xóm trông thấy người vợ đem theo đứa con gái của mình lên sân thượng, nhảy xuống dưới, mà theo như cháu được biết, người vợ kia, dù bất cứ giá nào cô ta cũng sẽ không làm tổn thương đến con gái của mình, cô ta sẽ không vì chồng mình chết mà cùng với con gái của mình nhảy lầu."

Bút máy,

Ngừng lại.

Dis,

Ngẩng đầu, nhìn về phía Karen, hỏi:

"Cho nên, ý của cháu là?"

Karen đáp lời: "Cháu cảm thấy, ở đây có một điểm nghịch lý, rất có thể có sự nhúng tay của dị ma."

Dis đóng nắp bút lại, để vào trong ống đựng, thu lại tờ báo cáo đã viết hơn phân nửa kia, đồng thời đứng người lên,

Nói:

"Nếu là sự việc liên quan đến dị ma, vậy chúng ta phải quản rồi."

"Ngạch..."

Karen đối với việc thái độ của Dis bỗng nhiên thay đổi thích ứng có chút không kịp.

Dis mở ngăn kéo bàn đọc sách ra, lấy ra từ bên trong một cái vali xách tay màu đen:

"Cháu cũng hiểu tương đối sự việc đã xảy ra, cho nên nếu là do dị ma gϊếŧ người mà nói, cháu cảm thấy nên truy vết từ nơi nào, ý của ta là, có thể là dị ma, cũng có thể là do người sai khiến dị ma giết người."

Thật sự thì Karen cũng không biết nên điều tra như thế nào, anh ta cũng không phải là cảnh sát, đời trước cũng chỉ làm cố vấn cho cảnh sát mà thôi.

Nhưng Dis đã hỏi,

Karen đưa ra một hướng đáp án, bởi vì cái đáp án, khá là rõ ràng:

"Cháu cảm thấy cái sự kiện này là một cái mồi lửa để bắt đầu, bên ngoài đang có một đám người mượn sự kiện lần này, sau đó dẫn hướng tranh luận để trong lúc tranh cử, trở thành vũ khí sắc bén để công kích lão thị trưởng.

Cho nên, người hưởng lợi ích lớn nhất, đó là người có cơ hội giành được chức thị trưởng cao nhất nếu như lão thị trưởng rớt đài... đó là Montford."

"Được, vậy chúng ta đi đến nhà Montford, hỏi hắn ta xem có phải là do hắn làm hay không."

"Ngạch..." Karen ngây dại.

Dis dắt theo cái vali xách tay màu đen, vòng qua bàn đọc sách, đi tới trước mặt Karen, thấy Karen không nhúc nhích, hỏi:

"Thế nào?"

"Đến nhà của... Montford?"

"Đúng, không phải cháu nói rằng hắn ta người hưởng lợi nhiều nhất sao, vậy thì đi hỏi trực tiếp hắn ta thôi, không phải thuận tiện nhất sao?"

"Ông nội, hắn ta là ứng cử viên tranh cử chức Thị trưởng thành phố, ở trong chính phủ của thành phố La Giai, truyền thông, và còn có rất nhiều người nổi tiếng với ông chủ tập đoàn, đều là người ủng hộ của hắn ta."

"Ừm, sau đó thì sao, thế nào?"

"Chúng ta cứ thế mà trực tiếp đến nhà hắn?"

"Đi hỏi hắn trước, nếu như không phải hắn, thì mới hắn liệt kê ra những người khác khả nghi, đây không phải là lựa chọn nhanh gọn và tối ưu nhất hay sao?"

"Đúng là như vậy, nhưng thế lực đối phương rất lớn, nếu có thể sai khiến dị ma giết người thì cũng chứng minh rằng bối cảnh của hắn ta, chắc là cũng có..."

Karen dừng lại lời nói,

Bởi vì anh thấy Dis cười.

"Ha ha."

Dis đưa tay, vỗ vỗ bả vai Karen, hỏi:

"Ta bảo Lunt đưa sách đến, cháu có xem chưa?"

"Xem qua một cuốn."

"Là cuốn nào?"

"« Ánh sáng Trật Tự »."

"Ừm, ở trong đó có một câu nói, cháu đã thấy chưa?

Chính là cái câu kia:

Trật Tự Thần Giáo, tồn tại để duy trì trật tự, dưới sự chiếu rọi của ánh sáng trật tự, tất cả đều bình đẳng."

Karen gật nhẹ đầu, nói: "Thấy được."

"Vậy xem ra, cháu vẫn chưa hiểu rõ câu nói này."

"Ta..."

"Dưới sự chiếu rọi của ánh sáng trật tự, tất cả bình đẳng.

Ý của nó chính là,

Bất kể là ai, đều không có tư cách để Trật Tự Thần Giáo chúng ta nhìn bằng con mắt khác;

Đây cũng không phải là điều viết trong hiến pháp của Ruilian về sự bình đẳng giữa con người,

Mà là,

Chân lý do Trật Tự Thần Giáo, dùng sức mạnh của mình mà viết nên."

Nói xong,

Dis đưa tay nhẹ nhàng vỗ vỗ mặt Karen,

Cười nói:

"Cho nên, cháu sao lại khờ dại mà cho rằng, ông của cháu là ta, sẽ sợ cái thị trưởng, truyền thông cùng tập đoàn gì đó đâu?"

Dis mở ra cửa phòng mình,

Tiếp tục nói:

"Đến cùng thì, bọn chúng là cái thá gì chứ?"