Phải khó khăn lắm cả ba người bạn mới dìu được Jack về phòng của Thy ... Thy cứ tưởng hôm nay mình sẽ được uống say nhưng không ngờ người say lại là Jack .... có lẽ vì là quen biết cũng vì một chút gì đó ... nên Thy đêm đó đã chăm sóc cho Jack ... buổi sáng khi Jack tỉnh dậy cảm thấy đầu mình rất nhức, cứ dùng tay xoa xoa đầu, tỉnh dậy thấy mình đang ở trong một căn phòng lạ ... và càng thấy bất ngờ hơn khi mình đang ở trạng thái trần .... chỉ có một chiếc quần tây dính trên người ....Jack cố gắng nhớ mọi việc diễn ra đêm qua như thế nào .... trong phòng Jack quay qua quay lại chỉ thấy mình có một mình ...
-anh tỉnh rồi ah? - Thy đang cầm khây thức ăn sáng đem lên cho Jack
-đêm qua.... -Jack có vẻ nhớ -nhưng sao anh lại ở đây
-anh không nhớ gì sao? - Thy mỉm cười
-anh chỉ nhớ mình ở quán bar gặp em ..... rồi sau đó em và anh cùng uống rồi rồi .... - Jack không nhớ gì tiếp theo
-hì hì... anh say bí tỉ em đã nhờ bạn em đưa anh lên phòng đó ...
-ờ..anh xin lỗi làm phiền em quá .... - Jack gãi đầu, nhưng giờ Jack mới để ý Thy chỉ mặc một chiếc áo sơ mi mỏng nhìn rất khiêu gợi ....-em hay mặc như vậy hả? xin lỗi anh chỉ hỏi thôi đừng giận anh
-dạ không! tại đêm qua anh uống nhiều quá,,,, nôn lên người của em .... em lục mãi mà chỉ còn cái áo sơ mi để thay đồ ngủ ....
-tối qua em ngủ ở đâu ? trong khi anh ngủ ở đây? - Jack bắt đầu thấy ngượng khi thấy một người con gái vì mình như vậy
-dạ em ngủ ở sofa...
-quý khách chúng tôi gửi đồ .. - tiếng của nhân viên
-để em ra lấy đồ cho anh ...
-phiền em quá .... - rồi nhanh chóng Thy cũng đưa đồ cho Jack mặc vào, ít phút sau thì Jack đã trở về bình thường .... lịch lãm, đẹp trai, tài giỏi không giống như hôm qua một kẻ say vì tình ...
Thy nhìn Jack rồi chọc ...
-đúng là chủ tịch có khác.... không giống như hôm qua... - Thy khoanh tay
-hôm qua nhìn anh ẹ lắm hả? - Jack hỏi
-đúng rồi! một kẻ say tình,,,,
-anh có thể mời em đi chơi với anh hôm nay không? cám ơn em vì tất cả..,,
-đi chơi hả? đi đâu? - Thy hơi ngây thơ ... chẳng hiểu hôm qua và hôm nay là hai tâm trạng khác biệt ... cả hai cũng thấy như vậy .. nhưng cũng mong sao cho Jack và Thy cảm thấy yên bình khi ở bên nhau ...
-uhm... em đi thay đồ đi .... hôm nay là valentine mà...
-Valentine...
-hôm nay công ty anh cho nghĩ... em đi chơi với anh được không?
-đi ngay bây giờ soa?
-uhm...ngay bây giờ ....
Khi thy bước đi thì chân bị vướn vào vật gì đó ....nên người bị té ngửa ra sau ... Jack liền nhanh tay choàng tay qua eo đỡ Thy ...Thy thì hết hồn mém tý nửa là cái đầu của mình sẽ nằm dưới đất ... hai ánh mắt chạm nhau ... wow... dòng điện truyền từ phía hai bên .... cả hai trái tim đang đập theo dòng điện truyền qua người ... nhiều khi người khác cho rằng đây là tiếng sét ái tình chẳng nên .... cái cảnh giống đôi tình nhân đang nhảy điệu tango ngã người ra phía sau .... nếu Jack cuối xuống hôn thì có lẽ thành tình nhân thật đấy ....
- Em không sao chứ Thy? - Thy vẫn còn trong tư thế té ngửa ra sau và Jack đỡ
-dạ em em ... không sao? - Thy mở mắt thật to nhìn Jack, sau đó Thy đứng lại bình thường
-em đi thay đồ đi ... rồi chúng ta đi ..
-dạ... - vừa mới được chàng đỡ thui mà cô nàng nhà ta đi vào phòng thay đồ mà cảm giác thấy ngượng vô cùng ....
-Thy em có trong đó không? - tiếng của Minh , Jack nghe thấy và bước ra mở cửa
-Minh ah? - Jack cười
-ủa? sao Jack lại ở đây? ở trong phòng của Thy - trong đầu Minh xuất hiện bao nhiêu dấu chấm hỏi
-ah ... cái đó ..
-em xong rồi nè... chúng ta đi thôi .. - Thy bước ra thì nhìn thấy Minh với vẻ mặt không còn tươi tắn
-em tính đi đâu ah? - Minh hỏi thăm
-tôi đi đâu kệ tôi .. tôi cần sự quan tâm của anh sao? - giọng của Thy lạnh lùng
-hai người cãi nhau ah? - Jack vô cùng thắc mắc
-thui mình đi đi anh... - Thy nắm tay lôi Jack đi
-không được ... ba em đã giao em cho anh ...
-tôi không cần .... - giọng nói lạnh nhạt càng lúc càng lạnh như băng
Rồi Thy nắm lấy tay của Jack kéo đi vào thang máy .... và bàn tay của Thy vẫn giữ chặt bàn tay của Jack ... nhưng khuôn mặt không còn vui vẻ... và thấy bực mình....
- Thy ah - tiếng của Jack vừa gọi vừa nhìn Thy
-ah.! em xin lỗi - Thy buôn tay của Jack ra và mặt hơi cuối xuống
- em và Minh cải nhau hả? - Jack hỏi mà cảm giác không biết mình có nên hỏi hay không? nhưng lời nói đã tuôn ra
-anh định đưa em đi đâu hả? - Thy cố tình không muốn trả lời câu hỏi của Jack
-uhm... anh tính đưa em ....
Ngay lúc đó thang máy bỗng dưng dừng lại .. và chớp tắt đèn liên tục ... và có một chấn động .. thang máy bổng tuột nhanh .... lúc đó Thy hoảng sợ ôm lấy Jack thật chặt hai mắt nhắm lại.... sau đó thang máy dừng lại ... cả hai thở hổn hển và hồi hộp ... không biết sao hôm nay thang máy có vấn đề .... rồi thang máy chớp tắt chớp tắt ...
-em không sao chứ Thy? - Jack hỏi khi thấy đang ôm mình, không nghe tiếng trả lời mà ngược lại nghe tiếng khóc thúc thích từ Thy - em sao vậy?
-em sợ .. -Thy đáp rất nhỏ rất nhỏ ...
-không sao đâu? có anh ở đây mà.... lát chúng ta sẽ ra khỏi thôi ...
Rồi một lúc sau thang máy cũng hoạt động bình thường trở lại .... khi thang máy mở ra ... thì Thy vẫn còn ôm lấy Jack ... nổi sợ của Thy là gì mà cứ ôm cứng ngắt Jack như vậy?????
Còn về phần tôi , có lẽ valentine này tôi không thể sắp đặt một buổi hẹn hò hoàn hảo với Trâm được ... giờ này mà đi đặt nhà hàng mà còn chỗ mới gọi là hay ... nhưng tôi nghĩ ra cách mới ....là hôm nay tôi sẽ dành trọn cho Trâm một ngày...
-caca đưa em đi đâu vậy? - Trâm hỏi tôi khi đang ngồi trong xe
-caca chẳng biêt nửa? tìm xem nơi nào thú vị thì đến ...
-vậy chúng ta đến căn nhà ngoài biển lúc mình hổi nhỏ đi ... - Trâm cười khi nói điều đó
-ờ ha.... sao caca quên mất ta ....nhưng đến đó là mất 3h đó ...
-em sẽ thay lái xe với anh mà ... - trâm đá lông nheo với tôi
-ờ ờ ... nhỉ... - tôi cười cười ngó ngó ra cửa ...
Quả thật có một quãng đường khá xa... cứ chạy được 30p là chúng tôi đổi tay cho nhau.. để tránh nguy hiểm xảy ra với hai đứa.... đến nơi gọi là tuổi thơ của hai đứa thì trời cũng gần 11h trưa mất rồi .... vừa đến nơi là tôi như ngủ luôn trên xe,,,
-caca! anh dậy đi!- Trâm lây tôi dậy
-thui..cho anh ngủ một tý đi ..
-đến nơi rồi ...
-ủa vậy hả?
Tôi bước ra ngoài thì trước mặt tôi là biển xung quanh... gió biển thổi vù vù ... và phải đi xuống mấy hòn đá lớn mới tới căn nhà thời thơ ấu của hai chúng tôi ... nhưng hôm nay là valentine khu vực ở đây thì vắng ... cũng đơn giản người ta ra ngoại ô chơi hết rồi .... lần này đi xuống dưới mấy hòn đó tôi chủ động nắm lấy tay của Trâm ..
-chúng ta đi thôi - bàn tay tôi nắm và siết chặt nhìn Trâm mỉm cười
-thui không thích ....- trâm quay mặt đi
-hả? là sao? -tôi tư nhiên không hiểu gì hết ..
-cõng em đi ... giống như hùi đó vậy đó ... - Trâm khoái chí cười
-ah ah .. thui dc... chiều em vậy ...
Thế là Trâm liền nhảy lên cho tôi cõng ... nhìn cứ như là đôi tình nhân hạnh phúc ẩy nhỉ? mà thật sự cũng sắp thành đôi tình nhân hạnh phúc rồi... cảm giác của tôi đang yên bình khi có trâm ở bên cạnh... tôi vui khi thấy Trâm mỉm cười...đôi lúc có đôi chút trẻ con .... mỗi lần tôi đi xuống từng bậc đá là mỗi cái khó khăn ...