Yêu Thầm

Chương 47

Dưới những bóng cây trên mặt hồ nước, Jack đang bơi lội nhiều vòng ... mẹ của Jack từ phía trên nhìn xuống thấy con trai mình như vậy nên hiểu rằng biết nó đang có chuyện gì xảy ra .... bà từ từ đi xuống cũng lúc đó Jack bước từ hồ bơi lên ...

-ủa mẹ ra đây làm gì? - Jack thấy mẹ xuất hiện trước mặt mình

-mẹ thấy con có chuyện gì phải không? - mẹ Jack ân cần hỏi

-dạ ... chỉ là công việc thui mẹ ah - Jack đáp nhưng gương mặt đầy vẻ buồn

-có phải là công việc không con? hay còn việc khác nửa.... -lúc đó mẹ và Jack bắt đầu nói chuyện với nhau ...

-dạ ... việc khác nửa...

-có phải Trâm không? - mẹ Jack như nói đúng những gì trong tâm tư của Jack

-sao mẹ biết ...

-mẹ biết từ khi con dẫn Trâm về nhà ăn sinh nhật của mẹ ...

-dạ ...

-con yêu cô bé dể thương đó sao?

-dạ ...

-mà cô bé đó không đáp lại tình cảm của con ...- Jack nhìn mẹ khi nghe mẹ nói đúng như những gì mình suy nghĩ -có phải con đang chờ đợi phải không?

-con cũng muốn chờ ... nhưng con ...

-mẹ nghĩ ... cô bé không đáp lại có lẽ cô bé đã yêu một người khác rồi ...

-dạ ... - Jack chỉ biết gật đầu ...

-con có thể tìm cho mình một cô gái khác mà....

-nhưng con chỉ yêu Trâm thôi ...

-tình yêu nó khó giải thích lắm con ah .... - mẹ Jack đang giải thích cho con của mình - Tình yêu người ta cũng có thể hiểu có được nhau gọi là tình yêu, tình yêu là được nhìn thấy người mình yêu thương hạnh phúc, tình yêu là thứ không ràng buộc ... cũng giống như ba của con .... mẹ yêu ông ta ... nhưng ông ta lại đi tìm cho mình một hạnh phúc... mẹ nghĩ nên để cho ông ta đi tìm hạnh phúc của mình.... mẹ như thế cũng là yêu ...

-nhưng yêu như mẹ thì thiệt thòi lắm ... - Jack buồn đáp

-có gì đâu mà thiệt thòi con .... thiệt thòi hay không là do chính bản thân mình mang lại ...

-thui... con không muốn nghe ... - Jack bỏ đi vào trong nhà..

-Jack! - mẹ Jack gọi nhưng vô ích , rồi bà ta lắc đầu khi thấy mình có một đứa con trai si vì tình như vậy ... haiz.... tôi nghĩ Jack giống tôi diều này ....

Rồi ngày ỏ công ty ... với Jack thật chán và bực mình ....nhưng khi đang bực mình thấy Trâm bước vào ....

-chào anh! - Trâm mỉm cười, mọi thứ với Jack xua đi tất cả....

-uhm... chào em... -Jack cười nói

-em có chuỵen muốn nói với anh ...

-uhm... em cứ việc nói đi ... - Jack đang chờ

-anh đừng mua hoa tặng em như vậy nửa.....

-em không thích sao???

-dạ không phải! nhưng làm vậy cả nhà em sẽ ...

-ah... thui được ... không sao đâu ... néu em nói vậy thì anh sẽ không làm như vậy nửa ... - Jack vô cùng buồn khi thấy tình cảm của mình đã bị từ chối - nếu không còn việc gì em có thể ra ngòai ...

-em xin lỗi! thật sự em chỉ xem anh như là anh trai thôi! em biết anh là một người đàn ông tốt .... rồi sẽ có một ngày anh sẽ tìm cho mình một người phụ nữ...

-.......-Jack im lặng đưa mắt vào chiếc laptop kia .... Trâm cũng thật sự buồn khi thấy Jack như vây... rồi Trâm lặng lẽ bước ra ngoài ....

Khi Trâm đi rồi thì Jack ôm đầu .....cảm giác bị từ chối tình cảm thật đau .... khi nhân viên bước vào đưa hồ sơ ...

-dạ thưa chủ tịch ...

-không có chủ tịch gì hết ... đi ra ngoài ngay cho tôi ... - cơn giận của Jack đã trút lên đầu nhân viên , làm cho nhân viên đó tái méc phải đi ra ngoài ngay lập tức

Trong khi đó Jack biết hôm nay mình cũng không làm việc được.... nên đã đi xuống dưới tầng hầm ...lấy xe phóng mình đi đến quá bar .....

Trong khi đó ở bên khách sạn :

-em chào chị ...cho em hỏi .... gần đây có quán bar nào không ah? - Thy hỏi cô nhân viên

-ah ... tôi sẽ kêu nhân viên chở quý khách đến nơi gần nhất

-dạ em cảm ơn .....

Còn tôi khi xong việc ở công ty là chạy đến một nhà hàng .... chuẩn bị mọi thứ để có ngày valentine đầu tiên của tôi và Trâm ....

Tôi chạy nhanh đến nhà hàng có thể làm một bửa tiệc thật đặc biệt dành cho Trâm ....

- dạ! chào quý khách!

-uhm.... tôi muốn đặt một bàn ở đây và bao hết ở đây ...

-dạ. có phải quý khách muốn dành cho người yêu của mình một ngày valentine thật bất ngờ không ah?

-uhm.... chính xác

-vậy quý khách dặn dò gì không ah ...

-uhm.... cô hãy làm theo ....

Tôi đã nói với nhân viên về việc chuẩn bị đón valentine đầu tiên cùng Trâm .... nhưng sau đó .... chẳng hiểu sao tôi lại nhớ đến Thuyên, làm tôi nhớ đến ngày valentine hồi còn học cấp ba ... dòng kí ức quay trở lại ....

Ngày valentine ...... buổi sáng trước khi đi học tôi đón nhận một ngày thật vui hy vọng sẽ mang lại cho Thuyên được một ngày hạnh phúc ... tôi đi đến cửa tiệm hoa ... mua một đóa hồng ... quả thật hoa nó lên giá cao chỉ được mấy cái ngày như thế này .. bình thường với số tiền đó tôi có thể mua dc 3 hoa hồng .. nhưng hôm nay cũng số tiền đó tôi chỉ mua được 1 bông hồng ... mua bông hồng xong chỉ nghĩ không biết nó có đủ hay không... tôi mua thêm một hộp socola nửa ... trên tay vừa cầm hoa vừa cầm socola .... tôi cảm thấy rất rất vui .... chỉ ước gì có cánh cửa thần kì của doremon bước qua một cái là đứng trước mặt Thuyên ...

Vào đến lớp tôi không tặng cho Thuyên liền ....

-Mèo! - cái tên thân mật thuyên gọi tôi

-hả?

-giấu cái gì sau lưng vậy?- Thuyên cứ chồm ra đằng sau để biết cái gì đang ở sau lưng tôi

-biết làm gì? - tôi nhiếu mày

-thì biết thui mà... có socola hog?-Thuyên chờ câu trả lời

-chi?

-cho Thuyên ...

-có cũng không cho ... -tôi đang chọc Thuyên ...

-Quỷ mèo! - Thuyên vùng vằng bỏ đi, còn tôi đứng cười lắc đầu ...đi đến bàn học và để hoa và socola vào học bàn ....

Cái tính đáng yêu đó phải nói trong lớp biết bao đứa con trai thích Thuyên ... quả thật tôi cũng không ngờ ngày valentine đó ... Thuyên được nhận socola cũng khá nhiều .... đến khi giờ ra chơi ... tôi đi xuống cantin mua nước đi lên trên lớp thì thấy hoa của tôi và socola đang nằm trong tay của Thuyên ...

-Nè! - tôi la lên- sao tự ý lấy vậy hả? - tôi khoanh tay

-cái này của tui phó hog mèo? - Thuyên chớp chớp mắt

-không!

-gì ? của tui mà...

-ai tặng đâu mà của tui ...

-không tặng cũng lấy ....

-hay nhỉ? muốn bị ăn đòn không? - tôi bước đến gần Thuyên giật lại hộp socola

-mèo mà lấy nghỉ chơi mèo luôn ..

-sợ quá ... - tôi le lưỡi ...

-mèo có đưa hay không? - Thuyên khoanh tay nhăn mặt với tui .... lúc đó Nhi chen vào

-mèo đừng có đưa .. cho nhi nè....

-uhm... được ah ...

-không! socola của Thuyên ... - Thuyên nhất định chòm tới lấy cho được cái hộp socola... bằng cách leo lên bàn chòm tới tôi ..

-thui nè... khổ quá... mèo tặng thuyên bông hồng và socola ... valentine vui ha.. - tôi mỉm cười

-hihi... nảy không đưa luôn ...

-ai biểu tự động lấy ... nên chọc Thuyên thui ..

-uhm....hihi...

Thuyên vô tư đến mức khuôi hộp socola tôi tặng cho cô ấy .... cho cả lớp ăn hết ... tôi không thấy buồn mà ngược lại thấy vui ... vì niềm vui của em cũng chính là niềm vui của tôi thôi ... dòng kí ức của tôi ngưng lại khi nghe tiếng của nhân viên nhà hàng ..

-dạ quý khách còn yêu cầu gì không?

-dạ xin lỗi chị .... em có thể hủy bỏ đơn đặt hàng lúc nảy được không?

-ờ ... có chuyện gì sao quý khách.... quý khách không hài lòng chỗ nào ... chúng tôi sẽ làm hài lòng cho quý khách...

-dạ ... nhà hàng chị rất tốt .. nên em mới đến chọn ... ah đây là tiền tiếp .... thôi em đi đây ....