-ê anh kia đi đứng kì vậy? – Như nhăn mặt
-xin lỗi …. – sau đó Key chạy thật nhanh leo lên xe, còn như thì tức anh ách khi bị đυ.ng mà nói có một câu xin lỗi mà không thèm nhìn mặt Như một cái … Như tức mình dí theo nhưng không được key đã leo lên chiếc xe mô tô của mình phóng như bay …..
-hứ… sáng sớm gặp ngay cái tên ba trợn… - Như nghiến răng
-ủa? ra đây chi vậy bà? Hẹn trong kia mà – Quân nói khi thấy Như đứng ở ngoài
-có một tên mới đυ.ng tui …
-hả? có sao không?
-hắn ko thèm đỡ dậy… nói tiếng xin lỗi rồi phóng xe đi mất
-trời hắn đυ.ng bà hả? quá đáng
-không! Hắn từ khách sạn chạy ra đυ.ng trúng…
-thui bỏ qua đi … hai người kia đến rồi kia………
Khi cả Minh và Thy cùng đến nơi….
-ủa? em sao thế? – Minh hỏi thăm khi thấy mặt của Như nhăn nhó
-nó mới vừa bị một chàng trai đυ.ng trúng bỏ đi ….có nói lời xin lỗi nhưng khổ nổi hắn không thèm nhìn mặt … - Quân nói
-mày có bị trầy trụa gì không? – Thy nói
-không! Không bị gì hết! – Như mặt hầm hầm
-thui đừng vị một người lạ mà hôm nay chúng mình mất vui . _ thy đến gần Như để cho Như hạ cơn giận….
-thui bỏ qua nè.. cười lên đi chứ … - Minh vui vẻ - hôm nay chúng ta sẽ đi dạo thành phố, rồi đi qua nhà hát opera của Úc hen ….
-ye! – lúc đó cả ba cùng hú lên … và họ bắt đầu chuyến đi tham quan thành phố Sydney.
Trong khi đó Key đã đi đến công ty …
-có chuyện gì mà em đến trể vậy hả? – Chị lady có vẻ tò mò, khi chị nói hai chị khoanh tay phía trước dựa lưng vào bàn
-em vốn vĩ đó giờ chưa hề đi muộn…. sao lại đi muộn chứ … - anh Fun cũng thắc mắc
-dạ… em gặp vài rắc rối với cô bạn của em …- Key gãi đầu – mà chúng ta sắp có hộp đồng hả chị…
-uhm… đúng vậy …- Rồi cả bốn chúng tôi bắt đầu vào công việc chuyên môn Thiết Kế của mình, kế hoạch được lập ra mọi người đều chịu trách nhiệm cho phần công việc của mình, và gia hạn lần này có vẻ lâu hơn là 30 ngày. Bên đối tác họ cho chúng tôi thời gian nhiều như vậy chắc chắn họ muốn nhận lại chúng tôi một sản phẩm thật đặc biệt và những ý tưởng táo bạo. Cứ một tuần lễ là chúng tôi họp với nhau một lần… đó là kế hoạch đưa ra … và công việc này có vẻ nặng hơn là phải cùng nhau làm ở công ty… vì máy móc ở công ty mạnh để chúng tôi làm không bị gián đoạn ….
Khi gặp nhau sắp xếp tất cả công việc thời gian thì chị lady mời chúng tôi đi uống café…
-lần này chúng ta hoàng thành xong mẫu thiết kế này cho đối tác chúng ta sẽ có một số tiền khá lớn….- chị lady nói rất dõng dạc
-bao nhiêu vậy chị? – tôi hỏi
-theo chị biết là chúng ta sẽ có là…. 100.000USD
-hình như đây là hộp đồng lớn nhất mà nhóm mình nhận được thì phải… - anh fun nói
-chính xác là vậy mà… - lúc này Key mới lên tiếng
-nhiều thật … - tôi bất ngờ với số tiến kinh khủng như vậy ….
-xong việc chúng ta sẽ đi Hawaii chơi nhé… - ý kiến của Fun
-em chưa đi lần nào cả… - tôi nói với giọng ngơ ngác
-hehe…. Key cũng chưa đi … mà nghe nói …ở đó đẹp tuyệt vời …
-chị từng đi rồi …. Chị rất thích nơi đó …
-vậy đi nghen…. Xong hết công việc … ai muốn dẫn người nào đi thì cứ dẫn hen ….. dẫn theo thì của ai nấy lo đó ….
-ok.
Tất cả mọi người đều nhất trí các kế hoạch đã đặt ra….. đến tối tôi mới về đến nhà là lúc 7h.. thì đã nghe inh ỏi cái tai rồi… đó là do em tôi nó có vẻ rất bực mình tôi ….mà tôi chẳng biết chuyện gì xảy ra cả…
-Hai! – nó nhăn nhó
-cái gì mà cứ kiu hoài vậy?
-sao hai không về sớm hơn một tý nửa? thiệt là bực mình
-dụ gì?
-tên Jack đó đến chở chị Trâm đi chơi òi kìa…
-sao? Jack đến chở Trâm đi chơi …
-chứ gì nửa…. bực mình quá…
-sao em không ngăn chị Trâm lại … ủa ủa? sao em biết Jack chở chị Trâm đi chơi …- tôi chóng nạnh nhìn nó
-em em ….. – nó lúng túng
-sao hả?
-đi với Jack là đi chơi …
-nếu đi là công việc thì sao???
-nhưng mà Jack thích Trâm …. Hai phải cẩn thận đó …
-hahaha…. – tô cười vì vẻ ngây thơ của em tôi ….
-cười gì… bực quá… em không thèm nói nửa…. – lúc đó người nhấn chuông… kính cong kính cong…
-ai vậy nhỉ? – tôi hỏi nó
-để em mở cửa thử xem … - và em tôi đi ra mở cửa thì gặp Key – anh đến đây làm gì? – nó lạnh lùng đáp
-anh đến để xin lỗi em …. – key thật sự biết lỗi
-xin lỗi… hai từ đó thật dể nghe nhỉ? – không ngờ em tôi nó sắc đá như vậy …
-đi với anh … - key nắm lấy tay của nó
-không buôn tôi ra …. – nó cứ cố gắng thoát khỏi như vì key lớn con hơn nó nên đã cho nó leo lên xe mô tô phân khối lớn của mình…. Phóng đi với tốc độ cực cao khiến nó phải sợ và ôm lấy key cứng ngắt…. nhưng chuyện của nó tốt nhất là để cho nó tự giải quyết…. tôi cũng không muốn xen vào ….
Tốc độ của chiếc xe làm cho Thanh em tôi chỉ biết nhắm mắt và ôm chặt lấy Key mà thôi … nó sợ đến nổi xanh mặt muốn thót cả tim …. Nhưng rồi Key giảm tốc độ và dừng lại ….. gạt chống xe bỏ mũ bảo hiểm của mình ra …. Và cả của Thanh nửa…. Thanh rất bực mình khi bị xem là vật để thí nghiệm cái vận tốc khủng khϊếp đó của Key …. Và đã cho Key ăn một cú tát BỐP… key chẳng nói gì cả mà liền ôm lấy Thanh thật chặt, cho dù Thanh cố gắng thoát ra nhưng không thể ….
-“ Thanh anh yêu em mà…. Hãy tha lỗi cho việc làm của anh … thật sự anh không kiểm soát được mình “
-anh buôn tôi ra … tôi không muốn nghe lời giải thích… việc anh vào quán bar cùng với tôi … uốn cho say rồi ôm lấy người con gái lạ thậm chí còn hôn nửa… anh có tôi ra cái gì không? Trong khi đó tôi là bạn gái của anh
-anh yêu em …. Anh xin lỗi … anh thật sự xin lõi… rượu đã chiếm lấy lý trí của anh ….
Key liền hôn Thanh…. Nụ hôn gấp và mạnh …. Làm cho Thanh cảm thấy đau … cố gắng muốn dứt ra nhưng không thể ….nhưng có lẽ tình cảm Thành dành cho Key là chân thật nên vì có thể điều đó đã làm cho Thanh tha thứ đi cái lỗi của Key … việc hôn đáp trả lại cũng là cái nói là em đã tha thứ cho anh …. Key bây giờ chỉ có hạnh phúc…. Vì biết người con gái mình yêu thương đã tha thứ cho mình ….
-key xin lỗi! – em có đau không? – key dùng tay rờ môi của Thanh…
-đau lắm … - Thanh mếu
-vậy anh hôn em lại để hết đau hen …
-uhm hôn lại đi ….- Thanh đỏ mặt
-con gái gì mà xổ xàng quá đi …. – Key muốn chọc ghẹo
-gì hả? ….
-Thanh nè! – Key đang có yêu cầu
-gì dạ?
-tối nay cho anh nha…
-cho ư? – Thanh hiểu những gì key nói … thật sự thanh cũng muốn như vậy … vì thanh và key ở đây nên lối sống thoáng hơn ….. –em đồng ý .... Rồi Key chở Thanh đến ngôi nhà riêng của mình… Key không sống cùng ba mẹ, key ở riêng …..
Và một ngày trôi qua với Quân, Như, Thy và Minh thật nhanh chóng.... buổi đi chơi của họ rất vui, chụp rất là nhiều hình .... Minh thì chụp hình cho ba bọn họ liên tục, chụp rất rất nhiều.... đến khi gần về nhà thì Quân và Như bắt Thy và Minh chụp hình chung với nhau .... Minh thì bình thường chỉ có Thy là cảm thấy ngại nhưng vì hai đứa bạn của mình cứ lôi kéo nên phải chụp thui ... tấm hình được chụp ở trên chiếc cầu có thể nhìn thấy ra nhà hat opera .... Thy thì làm dáng Minh thì bỏ tay vào túi ... thế là cả hai đều có một tấm hinh duy nhất ... trong vài trăm tấm hình của Như và Quân .... cả ngày đi chơi về thì ai cũng mệt.. Quân và Như thì đến khách sạn là mừng vì sắp được lên phòng nằm ngủ một giấc tới sáng ... còn Minh thì đưa Thy tận về phòng