Yêu Thầm

Chương 27

-em xin lỗi vì nghĩ không đúng...

-không sao đâu... anh hiểu mà...

-xin chào đã để mọi người chờ lâu... - nhân viên của công ty bên ông Ngô đến

-ah .. chúng tôi cũng vừa mới đến thôi.... - Jack lịch sự đứng dậy bắt tay

-đây là ....-nhân viên công ty thắc mắc

-àh... trâm thư kí của tôi ...

-ah.... chào em... rất vui khi được biết một người dể thương như em.....

-cám ơn anh...

-chúng ta vào viêc được chứ ... - Jack nói

-ok ...

Thế là gần một giờ trôi qua cả ba cùng làm việc rất ăn ý với nhau ... gần như không có sự căn thẳng chỉ có sự hợp tác vui vẻ... và theo đúng như những gì nhân viên ở bên ông Ngô nói một tuần sau sẽ có người qua đây ... nhưng chưa biết ai sẽ qua ...có gì sẽ thông báo sớm nhất ...tôi thì khi bị la cho một trận thì tâm trí đâu mà đi ngủ chứ đã vậy trâm đang đi với Jack ra ngoài buổi tối nửa... lòng tôi cứ lo lo.... bây giờ trong đầu tôi nghĩ:" cái tên này lừa đão kiểu này là dẫn đi chơi òi.... gì mà họp làm ăn khuya như vậy... không được òi phải lấy xe đi kiếm mới được.." tôi chạy lên phòng lấy chìa khóa xe, mặc áo khóac vào, mở cửa thì thấy ánh đèn xe chói thẳng vào mắt tôi ....

-hình như có người đang tính đi tìm em kìa? - giọng Jack cười nhìn Trâm

-caca ... - Trâm bất ngờ khi thấy tôi đứng trước mặt

-chúc em ngủ ngon ... mai gặp lại em nhé....- Jack đi vòng qua xe và không quên dành cho tôi một nụ cười ... tôi chả vui gì khi phải cười đáp lại với hắn

-chào anh ... anh về cẩn thận .... - rồi một lát sau xe hắn mất hút

-caca tính đi đâu giờ này vậy? - trâm nhìn tôi hỏi rồi thấy tôi đang cầm chìa khóa xe trên tay ...

-đâu... tính đi vòng vòng thui ... - tôi nói dối quơ tay quơ chân .... như ý nói tính đi dạo ...

-đi dạo cầm chia khóa làm gì? - trâm nhìn tôi ngây thơ...

-àh... không có gì ... - tôi bỏ chìa khóa xe vào túi quần ..

-caca ngủ không được sao? khuya lắm rùi đó ...

-ờ ngủ không được... sao đi giờ này mới về?- tôi bay giờ mới vào chủ đề chính là tra xét

-hôm nay bàn với công ty hơi lâu một chút ...

-bàn gì mà nhìu vậy? để sáng mai lên công ty vẫn có thể bàn thui ... - tôi lắc đầu

-trâm nói thiệt mà...

-ờ...

-caca không tin hả? - chẳng hỉu sao lúc đó trong đầu tôi chỉ nghĩ đến nụ cưới của hắn ... làm tôi không thể tin được Trâm đi công việc thật...

-không tin chứ... - tôi hơi khó chịu

-tin sao mặt mày khó chịu quá vậy...

-mốt đi đâu cũng nên về sớm ... ba mẹ mà biết được trâm đi như vậy ba mẹ lo lắm áh...

-uhm... trâm biết rồi... hình như caca lo cho trâm hả?

-đâu đâu có... - tôi chối lây lẩy

-lạnh quá... gió đêm lạnh quá... - trâm lấy tay ôm bờ vai của mình tôi nhìn trâm rồi cởϊ áσ khoác của mình ra , đưa cho Trâm

-nè!

-caca khoác đi ....

-mệt quá! - tôi khoác lên trên người cho trâm đi - vào nhà thui tính đứng đây nói chuỵên tới sáng luôn hả?- nói xong là tui đi vào nhà trước rồi trâm đi theo sau ...khi cả hai vào nhà tôi quay sang hỏi trâm

-mà hôm nay đi công việc thiệt hả?

-hihi... đúng ùi..

-ờ... ngu ngon ... - trong lòng tui bắt đầu ko còn bực như hùi nảy

-caca ngủ ngon ...

Ở bên trên phòng của ba mẹ tôi ...

-hồi nảy ông làm gì mà la con dữ vậy? - mẹ tôi nói

-haiz... la gì... tui chỉ muốn tốt cho nó thui...

-ông đừng có ép con ....

-nhưng tui nghĩ Trâm sẽ mang hạnh phúc cho nó ...-ba tôi thởi dài

-uhm.. nhưng quyết định cuối cùng vẫn là nó ...

-nhưng thật sự tôi mong muốn trâm là con dâu nhà mình..

-tôi cũng mong muốn như ông thui... thui hãy để con quyết định...

-uhm....

Ở bên kia vào buổi sáng ở công ty ông chủ tịch Ngô đang có cuộc họp

-Minh! anh sẽ đại diện cả hai công ty qua bên Úc .... - giọng của ông Ngô

-đúng vậy... vì anh là người có khả năng làm cho đôi bên đều có lợi

-tui phải đi trong vòng bao lâu?

- 2 tuần ... - 1 cậu thanh niên lên tiếng

-đây là vé máy bay ... chỗ ở khách sạn chúng tôi cũng đã thuê hết cho ông rồi - một cô gái đưa vé máy bay cho Minh

-chừng nào tui có thể bay đây? - Minh hỏi

-tuần sau .. - ông Ngô nói lúc đó chẳng biết từ đâu Thy xông vào phòng họp

-baba.... con nghe ba nói công ty ba cho người đi úc hả? - Thy nhõng nhẽo

-đi công việc mà con ... đâu phải đi chơi.... - ông ngô nhăn mặt , khi Thy nói như thế MInh giật mình mới biết Thy là con của chủ tịch Ngô .... Thy nhìn thì phát hiện...

-ủa? Anh làm gì ở đây vậy? - Thy thắc mắc

-con đang hỏi ai vậy? - ông ngô nhìn Thy

-người đang đeo kính cận ... mặc áo sơ mi sọc trắng xanh đó ba ...

-ah ... MInh nhân viên của công ty kia đang làm ăn với ba... anh ta đang giúp công ty mình liên kết với nhiều công ty khác hơn ...

-sao ảnh nói với con là khách hàng.....- Thy nhíu mày

-chắc Minh không muốn gì đó mà.....

-chào em... anh không biết em là con của chủ tịch giờ mới biết... - Minh cười lúc đó làm cho Thy cảm thấy nụ cười của MInh thật dể thương ....

-hì hì.. không sao ... không sao.....ủa ba? ai đi Úc thế?

-Minh!

-cho con đi theo được không? - Thy đòi

-sao được công việc mà con ...

-suốt ngày cứ lẩn quẩn .... buồn lắm ba... ba muốn con như trước nửa sao?

-đương nhiên là không? Minh cậu có thể chăm sóc con gái tui được không?

-Ơ chuyện này ... _ minh có vẻ hơi ngại

-KHông cần đâu ba... rủ Quân và Như đi chung là được òi ....

-uih..... thui được òi... MInh ah ... có gì cậu dòm ngó nó giúp tôi...

-dạ cũng được ạh....

Thế rồi cuộc họp cũng kết thúc.... tuần sau Minh, Như , Quân và Thy sẽ bay sang Úc ..... điều đó sẽ có nhiều thứ xảy ra..... Khi về nhà....

-Vợ iu! - Minh đến ôm eo của Thuyên rồi hôn nhẹ lên má - tặng vợ nè! - một đóa hồng minh đưa cho Thuyên

-hum nay anh đi làm về sớm vậy? - lúc đó thuyên đang lay hoay dưới bếp

-phải tranh thủ thui chứ sao? nhớ vợ mà....

-anh đi tắm di ... hôm nay em làm nhiều món ngon lắm nè

-ok ....

Rùi ít phút sau tất cả các món ngon đều được dọn sẵn lên bàn kèm theo một cái bình nhỏ cắm hoa hồng trên đó...

-Anh ăn cái này đi ... _ thuyên gắp cá bỏ vào chén của Minh

-hì hì.... uhm....

-hum nay anh có gì vui ha#?

-đâu có đâu... anh bình thường ,... - Minh vừa nói vừa ăn

-hihi...

-anh có chuyện muốn nói với em?

-gì vây anh?

-hết tuần này anh phải đi công tác xa đến 2 tuần lận ... không có ở nhà để chăm sóc cho em ...

-anh đi đâu lận?

-đi Úc...

-vậy anh có thời gian ghé thăm caca không?

-anh cũng không biết có gì anh sẽ gọi điện về nhà....

-dạ...- Thuyên buồn vì phải trống trải cả hai tuần lễ không có Minh bên cạnh

-anh xin lỗi... đáng lẽ anh ko nên bỏ em như thế... hay là em đi chung với anh đi .. - ý kiến của Minh

-thui... em đi làm phiền anh lắm .....

-nhưng mà..... - Minh không muốn để Thuyên ở nhà một mình....

-hai tuần đó Nhi qua ở với em ... không sao hết...

-đuợc không? - minh không an tâm - lỡ có chuyện gì thì sao?

-không sao đâu mà....

-thui được rồi.... anh sẽ gọi điện thường xuyên về ,,,,