【 Họ Lục từng đốt nhà mấy người sao? 】
【 Lục Di Trình tốt xấu gì còn có cái tên, đến Lục Song Thần chỉ có cái danh tổng tài Lục thị nào đó 】
【lyc xanh cỏ tốt xấu gì còn có cơm hộp, lsc* trực tiếp ăn cơm tù 】
*Lục Song Thần= Lu Shuang Chen= lsc
【 Cẩn thận bị report 】
Nhắc tới Lục Song Thần, không thể không nhắc tới sự kiện ăn vạ của một nữ minh tinh.
Chỉ có tên, rất bí ẩn, trên mạng hầu như không tìm thấy bất cứ bức ảnh nào của ông ấy.
Thẳng đến khi có một nữ minh tinh trong lúc phỏng vấn ám chỉ bản thân và Lục Song Thần có giao tình. Sau đó bách khoa Baidu viết về Lục Song Thần có chút thay đổi.
Phía sau bỏ thêm ba chữ, đã kết hôn.
Tin đồn sau mười phút liền biến mất không thấy, nữ minh tinh bị phong sát, từ đó không ai dám động đến Lục Song Thần nữa.
Sau này tin tức Với Vãn Thu và Lục Song Thần kết hôn được truyền ra.
Hào môn và ảnh hậu có vẻ là một sự kết hợp hoàn hảo.
Đến nỗi Lục Song Thần trông như thế nào, là cao hay lùn, là mập hay ốm không ai biết. Nhưng mà nếu bỏ qua ngoại hình thì Lục Song Thần là một người cực kỳ ưu tú.
Sự nghiệp thuận buồm xuôi gió, vợ là ảnh hậu, con trai là cao tài sinh, bởi vì cưới Với Vãn Thu mà cổ phiếu của Lục Uyên* tăng cao.
*Tên công ty của nhà họ Lục.
Fans một chút cũng không có ý gì khác. Nếu vị tổng tài này không phải họ Lục, khả năng thật sự bạn fan này phải nhận thư của luật sư. Vào ngục giam thì sao, đại ma vương thì sao, ít nhất vẫn là người phụ nữ của Lục tổng.
Bây giờ nghĩ lại còn có thể tìm được một ít bằng chứng, chẳng hạn như, Với Vãn Thu tuy rằng có diễn cảnh tình cảm, nhưng bà chưa từng có tai tiếng.
Lại ví dụ như, cuối bách khoa baidu Với Vãn Thu Bách cũng có ba chữ, đã kết hôn.
【 Mọi người đừng ủng hộ, thật sự bị bưng đi thì không tốt đâu. 】
【 Vốn dĩ là lỗi của chúng ta vì thích vợ của hai cha con 】
Trương Thiên rốt cuộc được ngủ một giấc ngon lành.
Ngày kế, Trương Thiên bảo trợ lý nhắc nhở Vãn thu và Khương Lan, hai người còn chưa thực hiện nhiệm vụ phát sóng trực tiếp, nếu không hoàn thành trong tuần này sẽ nghiêm phạt.
Với Vãn Thu gọi điện thoại cho Hạ Tịnh, hỏi mấy người Tranh Vanh hôm nay có thể chơi game không .
Hạ Tịnh nói: “Em cũng định gọi cho chị để nói chuyện này. Tối mai có giải thi đấu chuyên nghiệp, cho nên hôm nay các tuyển thủ đều phải huấn luyện thêm, phỏng chừng không thể chơi cùng hai người. Chị có nghĩ ra nội dung gì khác không?”
Với Vãn Thu chưa nghĩ ra.
Hạ Tịnh: “Bằng không gọi thêm Lục Di Trình? Ba người cùng nhau chơi game.”
Biểu cảm của Với Vãn Thu trở nên một lời khó nói hết: “…… Thôi bỏ đi, tôi thử hỏi Khương Lan một chút.”
Khương Lan suy nghĩ, “Với lão sư, nếu không chúng ta đi ra ngoài chơi?”
Cả ngày ở trong biệt thự cũng thật nhàm chán, kỳ kinh nguyệt của cô cũng mấy ngày rồi, hoàn toàn có thể đi ra ngoài.
Với Vãn Thu ngẩn người, “Đi chỗ nào?”
Nhiều năm như vậy, Với Vãn Thu trừ bỏ những ngày tháng đóng phim, trên cơ bản đều là ở trong nhà đọc sách nghỉ ngơi. Một bộ phim hao phí tinh lực quá lớn, thế cho nên không có tâm tư đi làm chuyện khác.
Hơn nữa đóng phim cũng đi tới rất nhiều địa phương, Với Vãn Thu coi như đỡ một khoản phí du lịch.
Khương Lan nói: “Để em tìm xem chỗ nào vui.”
Lần trước đi phố ăn vặt, Khương Lan cũng tìm hiểu trước, cho dù Lục Di Trình không tới, cô cũng có thể tìm chuẩn được quán ăn vặt ngon.
Có sự chuẩn bị trước vẫn là tốt hơn, ví dụ như có thể tìm được khách sạn, quán ăn giá rẻ, hoặc điểm tham quan cho phép sử dùng thẻ sinh viên,... như vậy có thể tiết kiệm không ít tiền.
Lập kế hoạch trước sẽ tránh được việc bị lạc đường, biết được những cửa hàng bán đồ lưu niệm thú vị, đồ ăn vặt, còn có các địa điểm chụp ảnh.
Những cô gái đi ra ngoài chơi không phải là để chụp ảnh và ăn uống sao.
Với Vãn Thu chưa từng tìm hiểu những thứ này trước khi đi tới đâu đó. Bà còn nhớ rõ thời điểm hơn hai mươi năm trước, khi cùng Lục Song Thần hưởng tuần trăng mật ở nước ngoài, hai người không quen thuộc địa điểm ở đó nên luôn phải hỏi đường.
Khương Lan tìm kiếm được vài chỗ, đều ở thành phố B. Cái thứ nhất là vườn hoa oải hương, nơi những người nổi tiếng hay check in chụp ảnh. Nhưng bởi vì xung quanh cảnh sắc đều giống nhau, trước không có thôn sau không có tiệm, liền bị cô pass.
Còn có tàn tích của một thành cổ, bên trong rất nhiều di tích lịch sử và có những người thợ thủ công lâu đời dựng quầy bán hàng và tác phẩm nghệ thuật, ở bên trong du khách còn có thể tự làm đồ thủ công.
Bên cạnh thành cổ còn có một con phố kỳ lạ theo kiểu ngoại quốc, có quán bar, phố ăn vặt, trên mạng đánh giá cũng không tệ lắm.
“Với lão sư, có thể đi thành cổ trước, sau đó lại đi tới phố Tây. Buổi tối ở đó có lễ hội pháo hoa, nếu quá muộn thì có thể ở lại khách sạn bên đó.” Khương Lan hỏi Với Vãn Thu được không.
Với Vãn Thu nói bà thế nào cũng được.
Khương Lan: “Sao lại thế nào cũng được, cô không có ý kiến gì đều chờ em an bài, một chút tham dự đều không có.”
Với Vãn Thu bất đắc dĩ mà cười, ăn ngay nói thật nói: “Tôi trước đây không có đi chơi nhiều, đi tham quan cũng chỉ xem cảnh sắc ở đó, dạo một vòng liền đi ra. Lần này cô tìm hiểu, tôi ở một bên nhìn, lần sau tôi và cô sẽ cùng nhau nghiên cứu.”
Khương Lan gật gật đầu, “Vé vào cứ thành cổ 80, có thẻ sinh viên được giảm giá 50%, cô Với không được giảm, tổng cộng 120. Lễ hội pháo hoa không cần vé, mua thức ăn theo nhóm khoảng 100 tệ, khách sạn……”
Với Vãn Thu nói: “Tôi nghỉ ngơi ở đâu cũng được.”
Bà không yêu cầu phải là khách sạn 5 sao, bà cũng từng ngủ qua những ngôn nhà ở nông thôn.
Sau đó Khương Lan chọn một khách sạn được đánh giá an toàn tốt, “Chúng ta thuê một phòng được không, phòng tiêu chuẩn, như vậy rẻ hơn một chút, ở chung cũng sẽ không sợ.”
Khương Lan: “Cùng nhau đi chơi nhất định phải chia đều, trước để em bỏ tiền, sau đó cô lại chuyển cho em.”
Với Vãn Thu không tranh cái này, hẳn là cũng không tốn bao nhiêu tiền, hơn nữa Khương Lan có sự kiên định của riêng cô.
Khương Lan rất ít tiêu tiền của bà, thậm chí lần trước còn trả cả phí kiểm tra sức khoẻ của bà. Cô nói cô tiêu tiền vậy chứng tỏ cô có tiền, không có tiền phỏng chừng cô sẽ không ra cửa.
Phải chăng điều đó cũng có nghĩa là Khương Lan coi bà là người xa lạ nên luôn khách khí, không muốn tiêu tiền của bà.
Ngay khi ý nghĩ này vừa xuất hiện, đầu Với Vãn Thu liền ong lên.
Khương Lan đã viết kế hoạch vào bản ghi nhớ, “Phát sóng trực tiếp không cần phải quay toàn bộ hành trình, có thể phát trực tiếp lễ hội pháo hoa vào buổi tối, sau đó tâm sự cùng mọi người. Với lão sư, mau thu thập đồ đạc, một lát nữa xuất phát.”
Không có trợ lý, Với Vãn Thu cũng không biết thu thập cái gì, vẫn là Khương Lan nói, “Tẩy trang, mỹ phẩm dưỡng da, quần áo, cái gì cần dùng liền mang đi.”