Bàn Về Tác Hại Của Việc Skip Cốt Truyện Trong Game Online

Chương 53: Cưỡi lạc đà trên sa mạc

Cecilia quyết định sẽ bắt đầu với Scarlet trước, bây giờ nghĩ lại, từng có một cột mốc nhất định mà thái độ Scarlet dành cho cô thay đổi, Cecilia nghĩ đã đến lúc bản thân phải tìm hiểu nó. Cô định đề nghị tan học về cùng, nhưng mà nhìn đến thái độ hờ hững của Scarlet là cô lại không mở miệng ra nổi. Thôi thì, không công khai được thì đành phải lén lút vậy, Cecilia đưa ra quyết định sẽ bám theo Scarlet trên đường về nhà. Nhưng nhìn Scarlet đi ra khỏi cửa, Cecilia lại cảm thấy làm như vậy có chút không hay, mà căn bản là cô quá lười để làm vậy.

Nghĩ đi nghĩ lại, Cecilia quyết định sẽ dò hỏi thông tin của Scarlet từ người thân. Đằng nào trong phòng cũng có nguyên một bà chị dâu, không dùng thì lại chả quá là lãng phí. Cơ mà, giờ nghĩ lại mới thấy, trừ hôm đầu tiên bắt gặp Alina ở thư viện, sau đợt đó, cô cũng chả thấy Alina đi cùng anh người yêu thêm lần nào. Lúc nào cô nàng cũng ru rú trong phòng, nom còn trạch nữ hơn cô thời còn đam mê cày game nữa. hững biểu hiện của con người đang rơi vào tình yêu cũng chả thấy có. Cecilia thoáng tự hỏi liệu có phải là hai người họ đã chia tay rồi không, nếu mà vậy thì đi dò hỏi có hơi bất lịch sự.

Nhưng mà cuối cùng Cecilia cũng không kiềm lại được sự tò mò, thông qua quá trình giao tiếp đó giờ với Alina, cảm giác cô nàng hiểu rất rõ về Scarlet. Lúc hỏi về vụ yêu đương, Alina chỉ cười nhẹ mà không nói, Cecilia quyết định sẽ không bao giờ hỏi về vấn đề này nữa, mặc kệ là có thật đã chia tay hay chưa. Cô nàng giống như không tò mò vì sao cô đột nhiên đi hỏi thăm đến người khác, biết gì nói đấy, thái độ này làm Cecilia cảm thấy thoải mái hơn không ít.

Alina bảo cô nếu tò mò về Scarlet vậy có thể đi xem thi đấu của cô nàng. Nghĩ đến nhiệm vụ công lược 5 vị đồng đội, Cecilia quyết định rủ Mary đi chung. Còn Eli thì hơi khó, nghĩ lại thì, trước giờ cô chỉ chơi với Mary là chính, Eli có thể được tính là bạn của bạn?, dù sao thì, với tính cách của cả hai, nếu không có một mục đích cụ thể nào đó, vậy gặp nhau chắc chỉ gương mắt ếch ra nhìn nhau, Cecilia nghĩ đến đó liền thấy đau đầu.

Mãi đến khi cuộc thi diễn ra, Cecilia mới biết Scarlet hóa ra lại nổi tiếng hơn mình nghĩ. Nhiều người đến xem cô nàng thi đấu, nếu k có hội Mary đến sớm giành chỗ, có lẽ bản thân cô đã không có chỗ ngồi nhìn. Mặc dù Mary và Eli lúc nào cũng đi chung, nhưng thực chất cả hai vẫn là những cá thể riêng biệt, bạn bè chơi riêng, là có những chuyện chỉ có với nhau có rõ. Vì không biết được Eli thực sự nghĩ gì, nhiều lúc Cecilia lại thực sự hoài nghi liệu thái độ thân thiện hòa đồng của Mary với mình có được tính là thật không, hay xã giao. Cô cứ dặn bản thân đừng nghĩ quá nhiều, nhưng thỉnh thoảng nhìn 2 người đó nói những câu mà chỉ hai người mới hiểu, dựng lên bầu không khí mà không ai xen vào được, Cecilia lại không nhịn được mà nghĩ nhiều.

Theo lời Mary nói, lý do Scarlet được nhiều người biết tới là vì cô nàng là truyền nhân của một gia tộc rèn đúc nổi tiếng. Cecilia nhớ tới NPC cùng họ với cô nàng, đột nhiên lại cảm thấy cuối cùng bản thân cũng không cách cốt truyện quá xa. Scarlet là một pháp sư lửa. Nghề có số lượng đông nhất, và cũng là chức nghiệp dame to nhất game. Trong những chế độ đấu 5vs5 không được có quá 2 người cùng 1 nghề trong 1 đội, thường lúc nào cũng thừa pháp sư, mà chủ yếu là pháp sư lửa, pháp sư băng lại rất khó chen chân vào những đội hình như vậy. Mặc dù xét trên nhiều khía cạnh, bảng chiêu thức của cả hai nghề là như nhau. Đối với những người chơi chuyên nghiệp, để tối ưu hóa chi phí mua đồ, một người thường hay chuyển sang những nghề ít người chơi, như ngự linh sư. Vì ít người chơi, nên trang bị nghề bán trên kệ, cung nhiều mà cầu ít, giá rẻ như cho, sắm đủ đồ rồi, hết hạn 2 tháng lại quay về nghề cũ. Chứ mà với những nghề hot như nin hay pháp sư lửa, đồ treo lên kệ mấy tiếng là bán sạch, chờ đến mùa quýt cũng không gom nổi một bộ trang bị tử tế. Chỉ tiếc, Cecilia không phải là một người chơi chuyên nghiệp, nghiêm túc và hiểu game, đó là lý do mà cô chưa bao giờ chuyển nghề, trong suốt quá trình chơi game từ lúc bắt đầu đến giờ. Vì vậy cô cũng không chắc phù thủy lửa thì có gì gọi là ghê gớm. Ngoài việc được công nhận là nghề có dame khủng nhất, phù thủy lửa hiếm khi nào giữ vai trò gánh team. Cecilia nhớ những ngày đầu mới chơi, có những phó bản khó với cấp thấp, chỉ có thể nhờ tay to gánh một team 4 con gà qua cửa, tuy vậy, những người có thể gánh được team hầu hết là ninja cấp cao. Sau này, khi đã hiểu biết về game, Cecilia biết đó là vì giới hạn bài đánh được thiết kế dành riêng cho ninja, nên những nghề nghiệp khác dù dame to đến mấy, vì giới hạn bảng kỹ năng và nội tại mà vẫn không thể áp dụng được bài đánh, gánh cấp thấp. Tuy vậy, vì ký ức hồi phải đi ôm đùi, rao tìm người kéo nguyên một ngày đã để lại ấn tượng quá sâu sắc, nên Cecilia vẫn nhìn nhận Ninja như nghề nghiệp mạnh nhất, còn những nghề còn lại chúng sinh bình đẳng, dù thực ra về cuối game ninja cũng còn qúa nổi bật như thế nữa.

Khác với bài kiểm tra của cô, hay với nhóm của Neil, cách mà Scarlet vượt ải, có thể được coi là, quá nhẹ nhàng? Cecilia không chắc đó có phải là do Scarlet không có nỗi sợ, không có tham vọng, hay không có những điểm yếu cố hữu về mặt tư duy như những người trên hay không, dù sao thì, thuần thúy là dùng sức mạnh đè ép. Cecilia không hiểu vì sao một người như vậy lại bị phân vào lớp 6, mà giờ nghĩ lại, nếu sau bài kiểm tra, hai người bị phân vào hai lớp khác nhau thì nhiệm vụ công lược phải làm thế nào tiếp tục bây giờ. Cecilia không ngừng reset lại thanh nhiệm vụ, theo lý mà nói thì cô đã hoàn thành bài kiểm tra rồi, là do trường chưa thông báo nên không biết nhiệm vụ hoàn thành hay không, hay là còn nguyên nhân nào khác? Cecilia không biết.

Bài kiểm tra của Scarlet lấy bối cảnh trong một sa mạc rộng lớn, nhìn đâu cũng thấy toàn cát là cát, thỉnh thoảng lại có những cơn bão sa mạc cuốn cát bụi bay mù mịt. Không biết là vì thời gian trong bài kiểm tra không kéo dài quá lâu, hay vì một lý do nào đó khác, mà bối cảnh cứ luôn là lúc nửa đêm, bầu trời tối đen và cả một bầu trời sao chiếu sáng. Cecilia đột nhiên nhớ đến, hồi cấp 2, khi còn học nội trú, trong một đêm nào đó, trong một cuộc nói chuyện thân mật nào đó chỉ có 2 người, ai đó cũng đã từng nói, ước mơ của người đó là được ngắm sao trong sa mạc. Cecilia đã quên mất chuyện đó từ lâu, nhưng cô không quên được cảm giác ngạc nhiên và ngưỡng mộ khi lần đầu nghe thấy, đó là một ước mơ kỳ lạ, chỉ có thể được thốt lên bởi một tâm hồn bay bổng, tự do và đầy mộng mơ.

Dưới một bầu trời sao như vậy, ngọn lửa của Scarlet cháy rực rỡ, nó như nhảy múa, tràn đầy sức sống, trái ngược hoàn toàn với con người của cô nàng phía bên ngoài. Cecilia chợt nhớ lại dòng miêu tả nhân vật, dòng mô tả đó, đúng là sinh ra chỉ để nói về cô nàng này. Cecilia quay trở lại phòng, Alina không đi xem thi đấu, lúc Cecilia bước vào, cô nàng đang ở một trạng thái rất kỳ lạ, giống như biết trước cô sẽ về lúc nào vậy, Cecilia tự hỏi có phải Alina đang chờ đợi mình không, nhưng rồi lại tự nhắc nhở bản thân không nên suy nghĩ quá nhiều.

- Thấy sao?- Alina dò hỏi

Cecilia hơi ngập ngừng, cô không nghĩ Alina sẽ hỏi, mà cô cũng không nghĩ ra được câu trả lời. Tất cả những gì còn đọng lại trong đầu cô là ngọn lửa bập bùng cháy dưới bầu trời đêm, nhìn đến không dứt mắt ra được.

- Sa mạc đó là thế giới nội tâm của Scarlet- Alina bắt đầu câu chuyện.

Cecilia vội vã ôm gối xuống giường Alina, ngoan ngoãn ngồi xếp bằng, như đứa bé chờ được nghe kể chuyện. Theo như lời Alina kể lại, Scarlet vốn là thiên tài trăm năm có một của gia tộc rèn đúc Sartre, chẳng qua tính khí Scarlet kỳ quặc, từ nhỏ đã không thích giao tiếp hay nói chuyện với người khác. Từ lúc 5 tuổi, ông nội của Scarlet đã dắt cô bé rời khỏi nhà, đi lang thang khắp nơi, nhìn thấy nhiều thứ, mở mang tầm mắt. Trong đó, nơi họ dừng chân lại lâu nhất, có thể là sa mạc. Vì thế khung cảnh sớm nhất mà Scarlet còn nhớ được, có thể cũng chính là đốm lửa dưới bầu trời sao của sa mạc đó. Cecilia chăm chú nghe, có khi nào, lý do mà thái độ của Scarlet đột nhiên chuyển lạ, cũng là do đồng cảm với bầu trời sao đó không?