Huyền Môn Tiểu Tổ Tông

Chương 8: Dát vàng lên mặt

Dung Cửu Tiêu đi ra ngoài gọi điện thoại, có người tò mò thò qua hỏi: “Lạc Thanh Liên, cậu thế mà quen biết hai vị Thái tử của Dung gia? Cậu và bọn họ là quan hệ gì?”

“Đúng vậy tiểu Lạc, cậu đúng là thâm tàng bất lộ, quen biết với người như vậy, cậu quá khiêm tốn rồi, bọn tôi cũng không nhìn ra.”

Tầng ký túc xá này phần lớn đều là chuyên ngành biểu diễn và biên đạo, bọn họ ai mà không biết tập đoàn Dung thị sở hữu giải trí Hoa Dung, là nhà sản xuất hàng đầu giới giải trí, một đám nằm mơ cũng muốn gia nhập, nên Dung Cửu Tiêu và Dung Tinh Lan từ khi nhập học, bên cạnh liền bắt đầu có không ít người vây quanh nịnh hót lôi kéo quan hệ.

Hai Thái tử gia của giải trí Hoa Dung, bên nào cũng đều là đùi vàng đùi bạc.

Lạc Thanh Liên quét mắt liếc bọn họ một cái, hơi mỉm cười, nói: “Không có quan hệ gì đặc biệt, chủ yếu là tôi dựa vào gương mặt soái khí và mị lực vốn có khó cưỡng mà chinh phục bọn họ, không nhanh không chậm, bọn họ và tôi không màng hơn thua phẩm hạnh mà kết thành bạn bè.”

Dung Cửu Tiêu mới vừa nói chuyện điện thoại xong, quay đầu trở lại: “……”

Hắn thế mà tự mình dát vàng lên mặt.

Một học sinh nhịn không được vui vẻ, nói: “Bạn học Lạc, cậu thế này cũng quá tự luyến rồi.”

Lạc Thanh Liên gật gật đầu, cũng không phủ nhận: “Tự luyến là một dạng biểu hiện của tự tin, người không tự ái mới có thể dễ dàng khiến người khác yêu thích, cậu phải học hỏi theo tôi, mới có thể được bọn họ nhìn nhận.”

Các bạn học: “……” Là như vậy sao?

Dung Cửu Tiêu nghe không nổi nữa, đi tới nói: “Hôm nay có lẽ cậu cũng không học được nữa, không bằng trước mắt thu dọn đồ đạc rồi cùng tôi về nhà.”

Trước đó, khi hai người còn trong quan hệ đính hôn, Nhan phu nhân cũng nghĩ cách làm hai đứa nhỏ gia tăng tình cảm, nên kiến nghị Lạc Thanh Liên và Dung Cửu Tiêu ở cùng một chỗ, nhưng Lạc Thanh Liên luôn e sợ đối với Dung Cửu Tiêu, không dám cùng hắn ở bên nhau, liền lấy các loại lý do thoái thác cự tuyệt.

Nhưng mà hiện tại, Lạc Thanh Liên trực tiếp xách theo cặp sách, hưng phấn chớp chớp mắt, chạy lại bên người Dung Cửu Tiêu, nói: “Đi đi đi, thể xác và tinh thần tôi đều bị thương, học không vào được, cần phải nghỉ ngơi một đoạn thời gian.”

Dung Cửu Tiêu quét mắt liếc hắn một cái: “Học kỳ này, thi tiếng Anh cấp 6 nên chuẩn bị, nhớ phải mang bài kiểm tiếng Anh trở về.”

Lạc Thanh Liên: “……”

Tiếng Anh là thứ gì?

Mặc kệ nói như thế nào, Lạc Thanh Liên đều sắp nghênh ngang vào nhà.

Đám bạn học xung quanh thật sự kinh hãi muốn rớt cằm, không hiểu được Lạc Thanh Liên rốt cuộc có năng lực gì, lại có thể khiến đại thần Dung Cửu Tiêu tự mình đến đón.

“Lạc Thanh Liên thật là vận khí tốt.”

“Không nghĩ tới, cậu ta lại có quan hệ với công tử Dung gia, xem ra, trước kia chúng ta mắng sai cậu ấy rồi.”

“Không chừng cậu ta là được bao dưỡng, đừng quên biệt danh của hắn là gì.”

“Lạc bạch liên, nhu nhu nhược nhược tiểu bạch liên hoa, là kẻ thứ ba bám riết không buông, cậu ta một khóc hai nháo ba thắt cổ, đem chính mình tẩy đến sạch sẽ, nhưng còn không phải là đóa đại bạch liên hoa hay sao?”

“Chẳng lẽ Dung thiếu thích thể loại này?”

“Không có khả năng, Dung thiếu làm sao lại là đồng tính luyến ái.”

“……”

Nghị luận vô cùng sôi nổi, Hứa Gia Niên mới từ thư viện trở về, hoảng sợ vô cùng, lập tức gọi điện thoại cho Lạc Thanh Liên dò hỏi tình huống.

Lạc Thanh Liên bình thản nói: “Không có việc gì, mấy ngày tiếp theo tôi đi cùng ca ca trong nhà, không cần lo lắng cho tôi, phí chữa bệnh tôi sẽ chuyển cho cậu, cậu nhớ phải kiểm tra và nhận. Đúng rồi, nhớ giúp tôi trông chừng tên mặt rỗ, hắn còn phải vá áo, dán sách cho tôi, làm không xong đừng cho hắn ngủ.”

“……” Hứa Gia Niên hạ giọng nói: “Vì sao tên mập nhảy lầu? Không phải cậu đẩy hắn chứ?”

“Tôi thuần khiết thiện lương như vậy, sao có thể làm loại chuyện này?” Lạc Thanh Liên vẻ mặt vô tội, nói: “Có thể là hắn nhìn thấy tôi, phát hiện người so với người còn muốn chết, chính hắn làm nhiều việc ác, lòng mang áy náy, muốn sớm ngày đầu thai một lần nữa làm người, không mặt mũi nào sống trên đời, cho nên mới nhảy lầu.”

Hứa Gia Niên: “……”

Tuy rằng lời này nghe rất vô nghĩa, nhưng nếu không phải Lạc Thanh Liên động tay, vậy là tốt rồi.

Trên đường, tiểu quỷ luôn theo sau mông Lạc Thanh Liên, Lạc Thanh Liên vẽ lá phù dán lên trán tiểu quỷ, miễn cho gặp ánh nắng liền tan.

Lạc Thanh Liên vốn định đưa nó đi siêu độ, nhưng không tìm được cơ hội, cũng chỉ có thể trước tiên mang nó về rồi tính.

Đi được một lát, Lạc Thanh Liên chủ động nói: “Tên mập kia là tự mình nhảy lầu, không phải tôi đẩy hắn.”

Dung Cửu Tiêu quét mắt liếc hắn một cái, lại giống như vô tình mà đảo qua dương phù trên đầu tiểu quỷ kia.

Dung Cửu Tiêu nói: “Trước khi hắn chết đã xảy ra tranh chấp với cậu, chắc chắn cảnh sát sẽ đến dò hỏi tình huống.”

Lạc Thanh Liên biết thế giới này cảnh sát là đại biểu chính nghĩa một phương, gật gật đầu nói: “Tôi không sợ bọn họ hỏi chuyện, chỉ sợ bọn họ không hỏi. Trong tay tên mập có dính mạng người, hắn gϊếŧ chết một đứa trẻ ba tuổi.”

Dung Cửu Tiêu mặt không đổi sắc, nói: “Vì sao cậu biết?”

Lạc Thanh Liên chỉ vào mũi mình: “Bởi vì tôi là thiên tài huyền thuật, trước kia hắn có một em trai, bị hắn đẩy xuống từ trên lầu ngã chết, nhưng tất cả mọi người cho rằng đứa bé kia tự mình nghịch ngợm bò đến cửa sổ rơi xuống.”

Trên mặt Dung Cửu Tiêu tuấn mỹ không tì vết, biểu tình lãnh đạm, lúc này mới có một chút cảm xúc dao động.

“Cậu biết thông linh?” Dung Cửu Tiêu hỏi.

“Không phải thông linh, là thông cảm.” Đôi mắt Lạc Thanh Liên đen lái, nhìn Dung Cửu Tiêu nói: “Tôi có thể nhìn xuyên thấu qua người chết và quỷ hồn, nhìn được sự tình của bọn họ trước kia, hôm nay tên mập là bị em trai đã chết của hắn đẩy xuống, một mạng đền một mạng, tôi cảm thấy không gì là không tốt, em trai hắn đã chết hơn nửa năm, quỷ hồn còn chưa đi đầu thai, hiển nhiên là lòng có oán hận, nếu không cho nó báo thù, chỉ sợ rất nhanh nó sẽ biến thành lệ quỷ hại người.”

Dung Cửu Tiêu nhìn hắn, nói: “Cậu nói với tôi những chuyện này, không sợ tôi nghĩ cậu là bệnh nhân tâm thần sao?”

Đối với Lạc Thanh Liên quả thực hắn không biết lai lịch gì, dù sao chắc chắn không phải là người của trước kia, nhưng Dung Cửu Tiêu không nghĩ tới, thế mà tên ranh này không một chút che giấu chuyện bản thân không giống người thường, cũng không biết có phải là trẻ người non dạ không biết nhân gian hiểm ác, hay là quá mức tự tin đối với năng lực của mình.

Lạc Thanh Liên cười cười, bên trái lộ ra má lúm đồng tiền, một đôi mắt đào hoa cong cong nheo lại như là trăng non.

Lạc Thanh Liên nói: “Anh xem tôi là bệnh nhân tâm thần cũng không vấn đề gì, dù sao sau này cũng có rất nhiều cơ hội chứng minh tôi là người bình thường. Hơn nữa, tôi cảm thấy nếu về sau anh là chồng tôi, vậy tôi phải đối với anh thẳng thắn thành khẩn, sớm nói cho anh biết rõ mọi chuyện.”

Dung Cửu Tiêu: “……” Trăm triệu lần không nghĩ tới là bởi vì lý do này.

Dung Cửu Tiêu nhàn nhạt nói: “Chúng ta đã giải trừ hôn ước.”

Lạc Thanh Liên vẻ mặt hoa si mà nhìn Dung Cửu Tiêu: “Làm người hay làm quỷ đều phải thành thành thật thật giữ chữ tín, không thể làm tiểu nhân thất tín bội nghĩa, một ngày làm con dâu nuôi từ bé, cả đời làm con dâu nuôi từ bé, Lạc Thanh Liên tôi nói được thì làm được, tuyệt không đổi ý, nếu không sẽ bị sét đánh, vạn kiếp không được siêu sinh!”

Ánh mắt Dung Cửu Tiêu tràn đầy nguy hiểm nhìn Lạc Thanh Liên: “Cậu như vậy là đang uy hϊếp tôi?”

Lạc Thanh Liên ủy khuất nói: “Sao tôi lại uy hϊếp anh, tôi đối với anh nhất kiến chung tình tái kiến khuynh tâm, tôi đang nghiêm túc thông báo theo đuổi anh.”

Dung Cửu Tiêu mặt không biểu tình, giật giật khóe miệng, quyết định xem nhẹ đề tài này.

Chỗ ở của Dung Cửu Tiêu gần với trường đại học, trong khi nói chuyện, hai người đã tới tiểu khu.

Tiểu khu này hoàn cảnh không tồi, lấy trung tâm an tĩnh, xung quanh cây xanh thành bóng, cũng coi như tương đối xa hoa.

Dung Cửu Tiêu ở lầu tám, sau khi đi vào, Lạc Thanh Liên đầu tiên là thoải mái hào phóng tham quan lầu một, một chút cũng không ngại mình là người ngoài.

Dung Cửu Tiêu nói: “Cậu tạm thời ở lầu hai, đồ đạc bên trong đã thu dọn xong, cậu có thể đi nhìn xem.”

Lạc Thanh Liên tức khắc cảm động nói: “Cửu ca, có phải anh đã sớm chờ mong tôi đến đây, vì vậy đã giúp tôi thu dọn trước?”

“Không phải.” Dung Cửu Tiêu lạnh nhạt phủ nhận: “Là lão mẹ biết tôi gặp cậu vào sáng nay, cho nên bảo tôi thu nhận cậu, phòng ở là do phía công ty của Dung gia vừa đến đây thu dọn.”

Lạc Thanh Liên: “……A.”

Hắn mất mát rũ đầu bước từng bước nặng nề lên lầu, đằng sau mông còn đi theo một tiểu quỷ cũng đang bắt chước bộ dáng của hắn, Dung Cửu Tiêu xem mà cảm thấy có chút buồn cười.

Lạc Thanh Liên biến mất trong tầm nhìn, lúc này Dung Cửu Tiêu lấy ra một chiếc la bàn lớn bằng bàn tay từ trong túi.

Editor: Đăng Đăng