Xuyên Sách: Là Huynh Đệ Thì Hãy Tới Chém Ta

Chương 10

Lạc Minh Thù bị Chu Tử Vân đánh lui, nàng đem lực đạo của hắn dẫn đến chính trong cơ thể của mình, bất giác lùi lại ba bước, bảo trì không bị té ngã, mỗi thời điểm một bước chân dẫm xuống, đều làm cho đá xanh trải dưới chân vỡ ra.

Các yêu tu và tu sĩ đang trầm trồ khen ngợi Lạc Minh Thù dám kɧıêυ ҡɧí©ɧ Thủy Tình Tư đương nhiên không để ý tới chi tiết nhỏ này, chỉ có Lục Dao Dao ở gần Lạc Minh Thù cùng Tạ Trường Minh nhìn thấy đá ở dưới chân nàng vỡ ra.

Nàng đây là đem lực đạo vốn nên đánh tới trên mặt đất thu lại trong thân thể của mình, như vật có một chỗ tốt chính là....Nàng có thể duy trì bề ngoài ưu nhã, nhưng kình khí không thể nghi ngờ đối với thân thể mang lại tổn thương rất lớn.

Ý tưởng của Lạc Minh Thù rất đơn giản, nàng đương nhiên không có khả năng mất mặt ở nơi đông người như vậy, bị người ta đánh một chưởng tính là cái gì—-mặc dù người nọ là tu vị Độ Kiếp kỳ, so với nàng mạnh hơn không ít cũng không thể được.

Nàng nhấp chặt môi mỏng, trong miệng truyền tới vị tanh ngọt, là hương vị của máu.

Lúc này, âm thanh Thủy Tình Tư vang lên, nàng không cảm ứng được tình huống cơ thể của Lạc Minh Thù: "Thủ hạ này của ta, trên người có huyết mạch Yêu thần Huyền Quy, tu vị đã tới Độ Kiếp hậu kỳ, lấy tu vị của ngươi, sao có thể chống đỡ được quá ba chiêu của hắn."

"Ngươi vẫn là mau một chút trở về, nhớ rõ đem xe ngựa của sửa tốt." Thủy Tình Tư dậm dậm chân nói.

Chu Tử Vân nhìn về phía Lạc Minh Thù với ánh mắt kinh ngạc, hắn không dám nghĩ tới Lạc Minh Thù đem chiêu thức của hắn toàn bộ dẫn vào trong cơ thể, liền tính là tu sĩ Nguyên Anh, năng lực thừa nhận cửa nàng cũng thực khủng bố.

"Ba chiêu?" Lạc Minh Thù đem máu tươi sắp trào lên toàn bộ nuốt xuống dưới, nàng giơ tay, lòng bàn tay nhẹ nhàng lau môi của mình, nhằm che giấu môi mình đang run rẩy, "Muội muội ngốc, nếu không thì mười chiêu đi?"

"Ngươi bị đánh đến choáng váng đầu óc sao?" Thủy Tình Tư âm thanh châm chọc nói.

"Thủ hạ của ngươi tu vị cao liền tưởng là ngươi lợi hại?" Lạc Minh Thù lời nói giấu kim, "Thật sự buồn cười."

Nàng nhớ tới không lâu trước đây nàng ở Linh Võng thu được một khoản tiền của nặc danh tu sĩ. Lạc Minh Thù chính là người kiêu ngạo ương ngạnh, trươc mặt người khác không muốn yếu thế, có thể sử dụng thực lực của mình để giải quyết, nàng sẽ tự mình động thủ, nếu thực sự không có biện pháp—--

Nàng cũng không biết xấu hổ.

"500 vạn linh thạch, ai tới đều được, người, yêu, ma...." Lạc Minh Thù nhéo nhéo không gian túi gấm, từng miếng linh thạch chói mắt tới cực điểm, phảng phất như từng viên kim sa, chúng nó bị Lạc Minh Thù đặt trước mặt, mỗi viên linh thạch đều có linh khí nồng đậm, vừa nhìn liền biết không phải là hàng giả..

Lạc Minh Thù sau khi trải qua dịch dung khuôn mặt mông lung mơ hồ, nhưng trong mắt phượng của nàng lại chứa nhàn nhạt ánh sáng màu tím cao quý lại ưu nhã.

"Nếu có thể thay ta hạ thủ cùng rùa đen mười chiêu, hoặc là trực tiếp đánh ngã hắn ta....Này 500 vạn linh thạch sẽ là thù lao."---dù sao tiền này cũng không phải của nàng vất vả kiếm được, liền coi như rác, tiêu ở đâu cũng giống nhau.

Đây chính là 500 vạn linh thạch đó! Lời vừa nói ra, thực sự có một số tu sĩ và yêu tu không sợ chết ngo ngoe rục rịch, bọn họ tu vị so ra là kém Chu Tử Vân, nhưng chống đỡ mười chiêu....Có lẽ cũng không phải không được.

"Nếu là người khác, liền muốn phân thắng bại!" Thủy Tình Tư luống cuống, này 500 vạn linh thạch nàng cũng có thèm một chút.

Chu Tử Vân ở một bên tự hỏi, hắn hiện tại đi ăn máng khác tựa hồ cũng không phải không được....

"Nơi này là Yêu vực, ngươi xem, có người dám giúp ngươi ra tay sao, ngươi cho rằng có mấy đồng tiền dơ bẩn liền ghê gớm?" Thủy Tình Tư thấy mọi người yên tĩnh, không người nào dám tiến lên, tức khắc liền cho là mình đã thắng.

Lạc Minh Thù lấy tay khảy khảy linh thạch trước mặt, tư thái thanh thản.

Ở thời khắc hiện trường im lăng, Chu Tử Vân còn đang tự hỏi có nên đi ăn máng khác hay không, thì ngay sau đó thật là có người từ trong đám động bước ra.

Một vị nam tử cao lớn mang theo mũ choàng màu đen tiến lên phía trước, chỉ có thể nhìn thấy dưới mũ choàng lộ ra một trương cằm tinh xảo, đẹp có chút quá mức.

–Ở thời điểm Lạc Minh Thù lấy ra 500 vạn linh thạch, Tạ Trường Minh liền nhớ tới số linh thạch không lâu trước đây bị mình phung phí, còn có lời hứa son sắt với hộ pháp trước khi rời đi Ma vực.

"Ta sẽ nghĩ cách kiếm tiền." Hắn nói như vậy.

Hiện tại có một cơ hội kiếm tiền tốt như thế, hắn tự nhiên là không có khả năng buông tha.

Lạc Minh Thù thong dong đi lên phía trước mặt Tạ Trường Minh, đối với Thủy Tình Tư cười cười nói: "Xin lỗi nha muội muội ngốc, có tiền chính là có thể muốn làm gì thì làm."