Hòa Vi vừa click mở để nghe, quả nhiên uống không ít, giọng nói có chút lớn.
Giang Tĩnh Duyệt: “Vi Vi, em đã nghe nói về Yến Hoài chưa… Lần trước ở trong một lễ trao giải chị đã thấy anh ta, rất đẹp mắt, em nói xem đầu óc như thế nào lại có vấn đề…”
Hòa Vi cũng trả lời một câu: “Có thể là phát sốt đi.”
Người đầu óc nóng lên, dễ dàng làm việc ngốc.
Giang Tĩnh Duyệt lại hỏi: “Tại sao em lại biết anh ta phát sốt?”
“…” Hòa Vi bất đắc dĩ thở dài, “Chị Duyệt, uống nhiều quá nên nghỉ ngơi sớm một chút đi.”
Nửa phút sau, giọng nói của Giang Tĩnh Duyệt lại truyền tới, chỉ là cực kỳ mơ hồ mà nói mấy câu, sau vài giây cuối cùng cũng truyền đến tiếng ngáy.
Cô ấy thật sự uống quá nhiều.
Buổi tối hôm nay bọn họ và mấy nhà quan hệ tốt bên truyền thông có một bữa tiệc, trên bàn cơm mười mấy người, đều là giám đốc của mấy công ty, đa số là nam giới, Giang Tĩnh Duyệt đảm đương vai trò thư kí tổng giám đốc cũng đi theo.
Đàn ông sao, uống nhiều quá liền phun hết sự tình ra bên ngoài, hơn nữa mấy quản lý cấp cao đều biết chuyện này, một đám lăn lộn điên đảo, ra dáng ra hình lại cẩn thận mà nói đến chuyện này.
Giang Tĩnh Duyệt tuy rằng uống không ít, nhưng ít nhất đại não vẫn có thể vận chuyển, đặc biệt là khi nghe được cái tin giật gân kia, cô cả kinh đến tỉnh cả rượu.
Làm như thế với công ty đối thủ cô đã gặp qua không ít, nhưng làm với chính nghệ sĩ công ty mình, thật sự cô chỉ thấy một mình Yến Hoài.
Giang Tĩnh Duyệt đi theo đầu óc cũng nóng lên, không khống chế được đem bí mật ngành sản xuất tiết lộ cho Hòa Vi.
Vì thế buổi sáng ngày hôm sau, Giang Tĩnh Duyệt vừa click mở di động, liền sợ ngây người.
Giao diện nói chuyện trên WeChat với Hòa Vi ở ngay trước mắt, phía trên từng câu từng chữ tất cả đều là cô nói ra.
Đêm qua thời điểm giám đốc đưa cô về nhà, tuy rằng đã cùng say như heo giống nhau, nhưng vẫn chống đỡ một tia tỉnh táo cuối cùng, ngàn dặn vạn dò cô sự tình đêm nay chỉ được giấu ở trong lòng.
Giang Tĩnh Duyệt nhớ rõ rành mạch, trong lòng cũng rõ ràng.
Đương nhiên phải giữ ở trong lòng, bằng không làm gì có ai dám làm việc cho công ty của Yến Hoài?
Sự tình nếu thật sự phát triển đến nước này, mấy người bọn họ đang ngồi ở đấy, tất cả đều ăn không hết gói đem đi.
Chính là cô, vừa quay đầu liền đem cơ mật nói cho Hòa Vi.
Giang Tĩnh Duyệt nhìn chằm chằm lịch sử trò chuyện, hung hăng xoa mặt, cô buồn bực vô cùng mà nhắn tin lại cho Hòa Vi: 【 Bảo bối, những lời chị nói với em đêm qua em không thể nói cho người khác a! Bằng không nghề nghiệp kiếm sống của chị đến nay liền kết thúc! Khóc thút thít.jpg 】
-
Hòa Vi bị âm thanh tin nhắn đánh thức.
Bởi vì mấy ngày nay đang trong giai đoạn đặc thù, cô sợ bỏ lỡ tin tức quan trọng, ngoài thời điểm đóng phim, toàn bộ thời gian còn lại cô đều mở chuông báo cho WeChat.
Sáng sớm hôm nay, tiếng “leng keng” vang lên không dưới mười lần.
Vừa cầm vào di động liền thấy, không chỉ có Giang Tĩnh Duyệt, còn có Yến Thần và đối tượng yêu qua mạng của cô một tin.
Hòa Vi trả lời Giang Tĩnh Duyệt trước, vui vẻ cho cô ấy ăn một viên thuốc an thần, sau đó mới click mở tin nhắn của Yến Thần, mấy tin nhắn phía trên cơ hồ chiếm trọn màn hình——
【 Vi Vi, em không sao chứ? 】
【 Mấy ngày hôm trước anh ở nước ngoài, hôm nay về nước mới biết tin, Mộc Sanh bên kia không làm khó dễ em chứ? 】
【 Nếu cô ta làm khó dễ em, anh sẽ nói cô ta một tiếng. 】
Hòa Vi lười trả lời, vì thế cô thật sự không trả lời.
Tin nhắn tiếp theo đến từ đối tượng yêu qua mạng, ngắn gọn sáng tỏ, chỉ có mấy chữ.
Y: 【 Mấy ngày nay ngủ ngon không? 】
Lúc này Hòa Vi mới nhớ ra, từ sau sự kiện Mộc Sanh, cô vẫn luôn không có tâm trạng nhắn tin cho anh ta.
Cô vội vàng nhìn độ hảo cảm phía sau nick name, nền đen chữ đỏ, rất rõ ràng.
Là 85.
“…”
Mấy ngày nay cô vắng vẻ anh, thế mà độ hảo cảm còn tăng lên?
Hòa Vi không nhịn được hỏi hệ thống: “Có khi nào độ hảo cảm bị sai không?”
Hệ thống lập tức đáp: “Không có nha ký chủ, bình thường mà?”
Hòa Vi: “Mấy ngày tôi không để ý đến anh ta, anh ta lại còn càng ngày
càng… thích tôi?”
Hai chữ “thích tôi”, cô nói đặc biệt nhỏ.
Hệ thống không chịu ảnh hưởng chút nào, gần đây ký chủ không đυ.ng phải ngược điểm, nên nó cũng nhẹ nhàng không ít, đã nhiều ngày nay nói chuyện tật nói lắp đang có xu thế chữa khỏi, còn nói rất lưu loát: “Ký chủ, một ngày không gặp như cách ba thu, đối phương nhất định là nhớ cô.”
Hòa Vi: “…”
Chẳng lẽ bọn họ đã gặp nhau sao?
Hòa Vi không rối rắm nhiều lắm ở vấn đề này, đầu óc hệ thống không tốt lắm, bản lĩnh dùng từ cũng không ổn, cô chỉ nghĩ là nó dùng sai từ rồi, nên quay ra trả lời đối tượng yêu qua mạng Y: 【 Không tốt lắm… Anh thì sao? 】