Edit + Beta: Meow Sama
Chị Chu ngâm nga rời khỏi công ty, các đồng nghiệp đi ngang qua đều có thể nhận ra tâm trạng chị đang rất tốt.
Buổi chiều Hứa Nguyện xem tài liệu được một lát, muốn sắp xếp lại tư duy nên định đi loanh quanh một lát, đi tới đi lui lại tình cờ đi đến lối thoát hiểm, Hứa Nguyện thấy ở đây không có ai, vừa lúc có thể yên tĩnh suy ngẫm, vì thế liền dựa vào tường bắt đầu sắp xếp lại suy nghĩ.
“Bánh sinh nhật DIY? Như vậy phèn quá trời, hơn nữa, Mạnh tổng của chúng ta có loại bánh kem nào mà chưa từng ăn, còn hiếm lại gì một cái bánh kem thủ công...”
Một giọng nữ ngọt ngào truyền tới, vốn dĩ Hứa Nguyện cũng không để ý, bỗng nghe thấy có liên quan đến Mạnh Tranh Vanh, cô không nhịn được dựng lỗ tai lên nghe.
Đây là Mạnh thị, Mạnh tổng trong miệng cô gái này hơn nửa là chỉ Mạnh Tranh Vanh.
Hứa Nguyện tận lực thả nhẹ bước chân đi đến gần nơi giọng nói đó phát ra, ló đầu ra nhìn, thấy cách đó không xa có một cô gái tóc dài đang đứng đưa lưng về phía cô.
“Dù sao tôi cũng muốn chuẩn bị một món quà sinh nhật độc nhất vô nhị, tốt nhất là kiểu anh ấy nhận được sẽ cảm thấy vô cùng đặc biệt.”
Quà sinh nhật? Sắp tới sinh nhật Mạnh Tranh Vanh rồi à?
Nhưng mà cô gái này rốt cuộc là ai?
“Kết hôn rồi chẳng lẽ không thể ly hôn sao? Tôi cũng có làm gì đâu, không phải chỉ là biểu đạt tâm ý của mình thôi sao, cũng chẳng làm phiền đến ai cả mà.”
Cô gái kia nói câu này xong lại thì thầm vài câu nữa với người ở đầu bên kia điện thoại rồi cúp máy.
Thấy cô ta định đi, Hứa Nguyện cũng lập tức đi theo, duy trì khoảng cách vài mét với cô ta, trong công ty chỗ nào cũng trải thảm nên đi đường cũng không gây ra tiếng động.
Hứa Nguyện đi theo cô gái đó đến tận trước cửa bộ phận nào đó, sau đó cô thấy cô ta nữa nhưng chắc chắn cô ta làm ở khu này.
Trong công ty vẫn có vài quản lý cấp cao biết mặt Hứa Nguyện, dù sao cũng từng tham gia hôn lễ của Mạnh Tranh Vanh, lúc này vừa hay giám đốc bộ phận này đi vào từ cửa, thấy Hứa Nguyện thì khϊếp sợ, vội vàng cung kính đi qua chào hỏi: “Mạnh phu nhân?”
Hứa Nguyện quay đầu qua, biết người trước mặt nhận ra mình, gật đầu với ông ta, không chủ động lên tiếng.
Nam giám đốc này cẩn thận hỏi: “Không biết là có chuyện gì, tôi có thể giúp gì không ạ?”
Buổi trưa lúc ăn cơm đã nghe phó tổng nói Mạnh phu nhân đến Mạnh thị làm việc, ông ta còn nghĩ sẽ không đυ.ng mặt sớm vậy đâu, vậy mà giờ đã thấy cô xuất hiện ở bộ phận của mình, lập tức có hơi thấp thỏm.
Hứa Nguyện nhìn ông ta một cái, cũng không che giấu mục đích, trực tiếp hỏi: “Nữ đồng nghiệp tóc dài mặc váy trắng vừa đi vào kia là ai vậy?”
Rõ ràng cô gái kia có ý với Mạnh Tranh Vanh, nơi này thực thi chính sách một vợ một chồng, Mạnh Tranh Vanh có phụ nữ ở bên ngoài không cô không quan tâm, nhưng bây giờ cô đang ở Mạnh thị, nhất quyết không để loại chuyện thế này xảy ra ngay dưới mí mắt mình được, quá mức khiêu chiến uy tín và mặt mũi rồi.
Mặc kệ Mạnh Tranh Vanh có quan hệ gì với người phụ nữ kia hay không, lúc này cô phải để Mạnh Tranh Vanh và cả cô ả đó biết, cô đã biết có chuyện này rồi.
Nhưng cô tin Mạnh Tranh Vanh không phải loại người không biết tốt xấu như vậy, quá nửa là không có quan hệ gì với cô ta.
Bất kể thế nào, chuyện lần này cô cũng phải làm thật phô trương.
Nam giám đốc hơi sửng sốt, nhanh chóng gọi một đồng nghiệp ở gần nhất qua hỏi: “Vừa rồi là ai vừa đi vào? Tóc dài mặc váy màu trắng.”
Bộ phận của họ vốn đã ít nữ giới, tìm được người chỉ là chuyện trong giây lát.
Đồng nghiệp nhớ lại rồi trả lời: “Là Bạch Vi.”
Nam giám đốc nhìn Hứa Nguyện, đầu óc mông lung, rốt cuộc là Bạch Vi đã làm chuyện gì mà để vị Mạnh phu nhân tôn quý này hạ mình đi theo cả một đường đến đây?
Chỉ mong là chuyện tốt...
Đời trước Hứa Nguyện đứng ở nơi trung tâm quyền lực nhiều năm, lúc này chỉ cười lạnh hai tiếng đã khiến nam giám đốc qua tuổi tứ tuần run sợ trong lòng.
“Rất tốt, rất tốt.” Cô phun ra một câu khiến người ta phải suy nghĩ sâu xa rồi xoay người đi luôn.
Để lại nam giám đốc và người đồng nghiệp kia hai mặt nhìn nhau, đều không khỏi có một loại dự cảm xấu.
Rốt cuộc là Bạch Vi đã làm ra việc mà đắc tội bà chủ rồi?
Hứa Nguyện cũng không rảnh rỗi, tan làm, lúc ngồi trong xe về nhà với Mạnh Tranh Vanh, cô đoán chuyện này hẳn là còn chưa truyền tới tai Mạnh Tranh Vanh, đây là thời cơ tốt để đánh đòn phủ đầu.
“Tranh Vanh,” Hứa Nguyện gọi hắn một tiếng, bình thường như chỉ nói chuyện nhà vu vơ: “Có phải sắp đến sinh nhật anh rồi không?”
Mạnh Tranh Vanh nghe vậy khó nén ngạc nhiên, sao Hứa Nguyện lại biết là sắp tới sinh nhật hắn?
Hắn cũng không tự luyến đến nỗi cho rằng với tình cảm của họ hiện tại cô sẽ chủ động hỏi đến chuyện này.
“Ừ.” Hắn gật đầu: “Sao em lại biết vậy?”
Hứa Nguyện cúi đầu cong môi cười: “Nói đến cũng khéo thật, hôm nay lúc tôi đi hít thở không khí, tình cờ nghe thấy một nữ đồng nghiệp trong công ty đang nói đến chuyện này, tôi đúng là không xứng chức, việc mà đến đồng nghiệp trong công ty cũng biết mà tôi lại không biết, anh đừng trách tôi nha.”