Cạch – cửa phòng ngủ bị mở ra, hóa ra là Mạnh Hạo đã trở về, cô cùng không kiêng dè mà vẫn tiếp tục giang rộng hai đùi, dùng sức chơi tiểu huyệt.
Cô lại không ngờ có đến hai người đàn ông vào trong, một là Mạnh Hạo, người kia là Mạnh Nghiêu.
Mạnh Hạo thất tha thất thểu đỡ tường đi, Mạnh Nghiêu ở bên cạnh đỡ anh ta. Mới vừa vào phòng nhìn một chút, anh ta liền thấy trong phòng ngủ ánh đèn sáng rực, một người phụ nữ tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ nằm trên giường lớn, mở rộng hai chân về phía cửa.
Ánh đèn quá sáng, Mạnh Nghiêu liền thấy rõ người trên giường là Khương Tuyết, hai chân dài mở rộng về phía bọn họ, anh ta đều có thể thấy rõ tiểu huyệt phấn nộn bị dươиɠ ѵậŧ giả trong tay cô đâm.
“A… A a đừng nhìn…” Khương Tuyết khẽ hô thành tiếng. Cô không dự đoán được còn có người khác, nên bị em chồng bắt gặp như vậy, trong lúc căng thẳng, cô liền cao trào.
Mạnh Nghiêu cũng phát hiện Khương Tuyết rùng mình một cái, biết cô vừa mới cao trào xong. Cặp ngực sữa run rẩy đong đưa kia vô cùng mê người.
Nhưng mà Mạnh Nghiêu vẫn đỡ Mạnh Hạo lên giường, nói với cô: “Chị dâu, anh Hạo uống quá nhiều nên đi đường không được, em chỉ đành dìu anh ấy vào đây, chị chăm sóc anh ấy giúp em.”
Khương Tuyết thấy anh ta nói năng tự nhiên chứ không hề xấu hổ, thì cũng yên tâm che ngực lại, sau đó đi qua xem Mạnh Hạo thế nào theo bản năng, rồi lại bị Mạnh Hạo đang mơ màng ôm, cả cơ thể bị ấn ngã lên người anh ta.
Khương Tuyết đột nhiên bị anh ta ôm lấy, nửa thân trên đè ở trên người anh ta, hai con thỏ mềm mại đè lên mặt Mạn Hạo, Mạnh Hạo há mồm ngậm một đầu ngực vào miệng, tay cũng bắt đầu xoa bóρ ѵú lớn.
Mạnh Hạo vừa hành động, thì dươиɠ ѵậŧ lập tức tuột khỏi tiểu huyệt của Khương Tuyết, một lượng lớn dâʍ ŧᏂủy̠ cũng chảy ra ngoài, làm cho Khương Tuyết xấu hổ chết đi được.
“Ông xã ông xã, anh mau thả em ra, Mạnh Nghiêu còn ở đây mà.”
Mạnh Hạo hàm hồ nói: “Dâʍ đãиɠ, em lại mơ ước dươиɠ ѵậŧ của thằng khác… Mấy hôm trước chồng thao em chưa đủ hay sao mà em còn nghĩ đến dươиɠ ѵậŧ của Mạnh Nghiêu… Có phải em muốn hai cây xúc xích của bọn anh thao chết em không?”
Mạnh Hạo say rượu liền nói lên mấy lòi da^ʍ uế thô tục, giọng nói to lớn vang dội, lập tức làm Khương Tuyết kinh hồn táng đảng, cô cũng không rảnh lo dươиɠ ѵậŧ giả rớt ra khỏi tiểu huyệt, mà là nhanh chóng che miệng của chồng mình lại.
Người bị nhắc đến còn đứng ở đây, nghe Mạnh Hạo nói vậy, nhỡ đâu người ta lại tưởng cô thèm dươиɠ ѵậŧ của Mạnh Nghiêu, còn muốn hai người cùng thao cô.
Nghe chồng nói dươиɠ ѵậŧ dài dươиɠ ѵậŧ ngắn, Khương Tuyết vừa tức vừa thẹn, cô sắp bị chồng mình làm cho tức đến nỗi suýt khóc rồi.
Nào ngờ Mạnh Hạo say mèm, dường như không nghe được Khương Tuyết nói gì, cũng không nhìn thấy Mạnh Nghiêu, anh ta tiếp tục kéo tay của Khương Tuyết ra rồi tiếp tục nói.
“Em nói xem thằng nhóc Mạnh Nghiêu kia có tác dụng gì chứ, dương vận nõn nà của nó lợi hại hơn anh sao? Lúc anh thao em thì nó còn chưa mộng xuân, nó không thỏa mãn được tao huyệt tham ăn của em đâu.”
Khương Tuyết tức giận không chịu nổi, lại nghe được tiếng cười khẽ của Mạnh Nghiêu: “Chị dâu, anh Hạo nói dươиɠ ѵậŧ nõn nà của em không thỏa mãn được chị, hay là chị thử xem côn ŧᏂịŧ của em có non hay không?”