Pháo Hôi Đáng Thương Bị Đám Điên Phê Bắt Nạt (NP)

Quyển 1 - Chương 3-1: Cậu chủ nhỏ kiêu căng bỏ thuốc người ta, kết quả bị đùa giỡn ngược lại

Trước khi bước vào thế giới mới, hệ thống đã truyền nội dung câu chuyện và ký ức của nguyên chủ cho cậu.

Thẩm Tễ Vân sắp xếp lại một lúc, nhanh chóng biết rõ thiết lập và những gì người này đã trải qua.

Thân thể nguyên chủ trùng tên họ với cậu, cũng tên là Thẩm Tễ Vân, hiện nay mười tám tuổi, học đại học năm nhất. Cậu là cậu chủ nhỏ của nhà họ Thẩm, là một thế gia giàu có trong thành phố. Xuất thân cao quý, từ nhỏ được nuông chiều mà lớn lên, bởi vậy tính cách vô cùng kiêu căng, ngạo mạn, nhìn ai không hợp mắt sẽ nghĩ mọi cách nhằm vào đối phương.

Mà đối tượng bị cậu nhằm vào chính là nhân vật chính thụ trong thế giới này, Lâm Mặc.

Có thể có một loại thần giao cách cảm nào đó giữa cậu chủ thật và giả, lần đầu tiên nguyên chủ nhìn thấy Lâm Mặc, đã thấy ghét người này.

Dựa vào bối cảnh nhà mình lớn, không ít lần cậu kiếm cớ bắt nạt Lâm Mặc ở trường học, không phải cố ý dội cho cậu ta một chậu nước thì lại nhốt cậu vào trong tòa nhà dạy học bỏ hoang.

Một kẻ bắt nạt học đường tiêu chuẩn.

Nhưng cũng may trời không diệt đường sống của ai, nhân vật chính thụ Lâm Mặc có hoàn cảnh thê thảm nhanh chóng hấp dẫn được sự chú ý của nhân vật chính công, Tần Tuấn Vinh.

Tần Tuấn Vinh là cậu chủ lớn nhà họ Tần, nhà họ Tần lại là một trong hai gia tộc lớn giàu có nhất thành phố, trong lúc đó như nước với lửa với nhà họ Thẩm.

Là vai chính công, từ nhỏ Tần Tuấn Vinh đã không ưa nguyên chủ kiêu căng thô bạo, không có gì ngoài mặt mũi, bây giờ thấy nguyên chủ bắt nạt bạn học vô tội, đương nhiên phải ra tay ngăn cản.

Kết quả là, vào lúc Tần Tuấn Vinh che chở, Lâm Mặc vẫn chưa chịu nhiều thương tổn nghiêm trọng, ngược lại nguyên liên tiếp bị làm cho mất mặt, mất hết toàn bộ mặt mũi.

Mà đợi đến khi thân thế cậu chủ thật giả lộ ra ngoài ánh sáng, sau khi vạch trần ra chân tướng Lâm Mặc mới là cậu chủ thật của nhà họ Thẩm, nguyên chủ càng thân bại danh liệt, trực tiếp bị trục xuất khỏi nhà họ Thẩm, cuối cùng chết trong một vụ tai nạn giao thông do Tần Tuấn Vinh sắp xếp.

Tuy rằng đã chuẩn bị tốt tâm lý, nhưng khi đối mặt với một kịch bản như vậy, Thẩm Tễ Vân vẫn thấy hơi xấu hổ, bất an.

Khi còn sống, cậu là một học sinh ba tốt ngoan ngoãn nghe lời, tính tình mềm mại lại nhút nhát, còn chưa từng mắng người chứ nói gì tới bắt nạt người khác.

(Ký chủ, bạn không cần có gánh nặng trong lòng.) Hệ thống an ủi Thẩm Tễ Vân: (Lâm Mặc có vầng sáng của nhân vật chính, trò đùa trẻ con của bạn căn bản không thương tổn được tới cậu ta.)

(Hơn nữa, bạn bắt nạt cậu ta thì cậu ta mới có lợi. Nếu không có bạn, cậu ta căn bản không có cơ hội gặp nhân vật chính công, chứ đừng nói đến việc ở cùng một chỗ với nhân vật chính công.)

Những câu nói này quả thật là tà thuyết ngụy biện, nhưng Thẩm Tễ Vân vẫn dính chiêu.

Sau khi nghe xong những lời hệ thống nói, cậu chăm chú gật đầu, nói: "Tôi biết rồi, hệ thống, bắt đầu nhiệm vụ đi."

(Được.)

Thế giới bỗng quay cuồng một lúc, Thẩm Tễ Vân mở mắt, phát hiện mình đứng trước cửa một phòng vệ sinh cũ nát.

Bên tai cậu tràn ngập đủ loại âm thanh líu ra líu ríu, mà trước mặt cậu là một thanh niên tuấn tú nhìn qua cực kỳ chật vật, cả người bẩn thỉu.

"Cậu chủ Thẩm, chúng tôi đã nhốt người vào đây cho cậu rồi!"

"Cậu chủ Thẩm, chúng tôi đã ép cậu ta uống thứ thuốc kia rồi, bắt lấy cậu ta rất dễ!"

"Cậu chủ Thẩm, cậu yên tâm, tôi đã quan sát cẩn thận, bình thường không có ai đến đây, giám thị cũng không có, để xem cậu ta còn hung hăng đến đâu!"

"Cậu chủ Thẩm…"

Tiếng nịnh nọt xung quanh truyền đến khiến Thẩm Tễ Vân lập tức hiểu rõ tình huống bây giờ.

Không có gì bất ngờ xảy ra, hiện tại cậu đang ở phần mở đầu của cốt truyện… Vì để cho nhân vật chính khiến người ta ghen ghét nhận một bài học, nguyên chủ cho đàn em chặn Lâm Mặc lại rồi nhốt vào trong nhà vệ sinh, còn cho cậu ta uống loại thuốc kí©ɧ ɖụ© nào đó, chuẩn bị dằn vặt cậu ta một trận kỹ càng.

Nhìn đám đàn em đứng xung quanh cửa, Thẩm Tễ Vân nhếch môi hé miệng, giọng điệu lạnh nhạt, nói: "Biết rồi, các người mở cửa ra cho tôi."

Tuy rằng nguyên chủ không phải người tốt gì, nhưng Thẩm Tễ Vân rất căm ghét đám người chen chúc a dua nịnh nọt, trợ giúp làm việc ác bên người nguyên chủ, hoàn toàn không muốn cho bọn họ sắc mặt tốt.

Thiết lập nguyên chủ là một cậu chủ nhỏ kiêu căng, ương ngạnh, nên đối mặt với lời nói vô tình của Thẩm Tễ Vân, người khác hoàn toàn không phát hiện ra có gì không đúng.

Lời nói của cậu vừa dứt, bọn họ lập tức ngoan ngoãn chia thành hai hàng, nhường cho cậu một con đường.