Khi xúc tu cẩn thận vươn ra khỏi vỏ, cậu không thể làm ra bất kỳ hành động nào kinh động đến bé con, bởi vì có bất kỳ gió thổi cỏ lay nào, bé con đều sẽ rụt về trong vỏ.
Cậu thật sự... càng ngày càng thích Tiểu Bạch Hổ này rồi.
Chuột nhấp vào [Vuốt ve], tay trên màn hình từ từ đến gần Tiểu Bạch Hổ, Tiểu Bạch Hổ ngẩng đầu nhìn bàn tay càng ngày càng gần, anh không né không tránh, giữ tư thế cằm gác lên hai móng vuốt, bình tĩnh nhìn bàn tay kia.
Khi lòng bàn tay nhẹ nhàng vuốt ve cái đầu nhỏ, Tiểu Bạch Hổ cũng là thái độ bình tĩnh. Chính là phản ứng bình tĩnh như nước này, khiến Hà Như Ca có cảm giác được sủng ái mà lo sợ.
Số 20.
[Số 20 bắt đầu quen với sự tiếp xúc của anh.]
[Trong tay truyền đến cảm giác lông mềm mại ấm áp.]
[Số 20 từ từ nhắm mắt lại.]
Tiểu Bạch Hổ như ngủ say.
Số 20
[Số 20 có chút bi thương, lại có chút vui vẻ.]
[Bé con mệt rồi.]
Thời gian tương tác mười phút vẫn chưa trôi qua, Hà Như Ca vẫn chưa mua đồ ăn ngon từ cửa hàng tình yêu để cho Tiểu Bạch Hổ ăn, nhưng giờ khắc này, cậu lại tự giác rời khỏi gian phòng.
Cách làm này có lẽ rất kỳ quái, nhưng... Tiểu Bạch Hổ của cậu mệt rồi, mệt rồi thì nên ngủ ngon một giấc, tất cả sẽ qua thôi.
Cậu không biết cốt truyện của trò chơi này rốt cuộc là thế nào, cũng không biết Tiểu Bạch Hổ tiếp theo sẽ gặp phải chuyện gì. Lần đầu tiên trong đời, Hà Như Ca nảy sinh ham muốn nạp tiền.
Nếu trò chơi này có thể nạp tiền, cậu muốn nạp nhiều tiền nhất, để cưng chiều Tiểu Bạch Hổ lên tận trời.
Sau khi tháo mũ giáp ra, Tịch Quy Xán phát hiện trò chơi này dường như thật sự có thể chữa bệnh cho anh. Vùng thần thức đã mất kiểm soát trước đó, lại một lần nữa có liên hệ mơ hồ với anh.
Đây đúng là một chuyện tốt.
Anh ngã vào ổ bông, cơn đau nhức trong thần thức không lập tức dịu đi. Tịch Quy Xán có khả năng chịu đựng nỗi đau hơn người bình thường, có lẽ là do hồi còn bé đã nếm trải gần hết mọi nỗi đau trên đời, nên khi lớn lên, dù có bị thương nặng đến mấy, anh cũng không rơi lệ, không tỏ ra yếu đuối, cũng không kêu la vì đau đớn.
Người ta nói "trẻ khóc thì có sữa", nhưng khi một đứa trẻ khóc thế nào cũng không được an ủi, thì sẽ không khóc nhè nữa.
Sau này, anh vô tình phát hiện ra việc gϊếŧ chóc có thể làm dịu bớt nỗi đau của mình. Khi đầu anh như muốn nổ tung, anh luôn làm ra những chuyện rất đáng sợ.