Tiểu Tổ Tông Của Anh Cậy Sủng Sinh Kiều

Chương 80: Quý Tử Triết quay về rồi

Tuy tiết mục bị người ta lan truyền những tin tức không hay, khách mời và cô đều bị bôi nhọ, Triệu Vãn Y cũng không hề giải thích, mà chỉ dùng tâm huyết của mình, nhiệt tình chuẩn bị cho tiết mục mới.

Buổi tối, Triệu Vãn Y đang định rời khỏi Nam Nguyệt Loan, đi lên máy bay bay đến đảo để bấm máy quay tiết mục mới.

Có lẽ là gần đây cô đã biểu hiện vô cùng tốt, cộng thêm nhân viên trong tổ tiết mục đại đa số là con gái, khách mời cũng chỉ có mỗi mình Hạ Huyên Nhi và anh ba của cô, cho nên lần này, Quý Mộ Thâm đã sắp xếp mấy người bảo vệ đi cùng với cô, cũng không cấm cô đi quay tiết mục như trước nữa.

Trước cửa biệt thự.

Dì Hứa nhìn Triệu Vãn Y, thở dài một tiếng nói.

“Mợ chủ, cô không thể đi muộn một ngày sao, qua 12 giờ một chút cũng được.”

“Không còn cách nào khác, sáng sớm ngày mai đã phái bắt đầu quay tiết mục rồi, bây giờ mà không đi thì sẽ đến không kịp mất.” Triệu Vãn Y cười cười.

“Thật sự là quá đáng tiếc mà, ngày mai…” Lúc dì Hứa còn đang định nói còn gì đó, lời đột nhiên bị cắt ngang.

“Em nên lên xe đi.” Quý Mộ Thâm đứng ở bên cạnh nhìn thời gian trên đồng hồ một cái, hạ giọng nhắc nhở cô.

Nghe thấy giọng nói của anh, Triệu Vãn Y mới cầm điện thoại lên nhìn thời gian một cái.

Bảo vệ đã mở cửa xe ra.

“Mợ chủ, lên xe thôi.”

Triệu Vãn Y gật gật đầu, lại không lên xe ngay lập tức mà quay người lại đi đến trước mặt người đàn ông, đột nhiên ngẩng đầu lên nhìn anh, khuôn mặt vô cùng nghiêm túc nói.

“Ôm một cái nào.”

Cô vừa nói dứt lời, người đàn ông hơi có chút cau mày lại, ấy vậy mà nhất thời chưa phản ứng lại được.

Còn chưa đợi anh kịp phản ứng lại, người con gái trước mắt đã vùi đầu nhào vào l*иg ngực của anh, duỗi tay ôm lấy anh, dán sát khuôn mặt vào l*иg ngực của anh một hồi lâu, sau đó trên mặt mới lộ ra nụ cười thỏa mãn, nhanh chóng thả anh ra, ngồi vào bên trong xe.

Cửa xe đóng lại, chậm rãi rời đi, chạy ra khỏi căn biệt thự.

Người đàn ông cứng đờ đứng yên như tượng, nhìn chiếc xe chậm rãi rời đi rồi biến mất khỏi tầm mắt của mình, sau đó mới từ từ hạ mắt xuống, nhìn l*иg ngực của mình.

Nơi đó dường như… Còn đang đọng lại mùi hương thoang thoảng mềm mại của cô…

Đáy lòng đột nhiên trào dâng lên vài phần cảm giác vui mừng và yêu thích.

“Cậu chủ, nhìn bộ dạng của mợ chủ thì chắc cô ấy còn chưa biết Quý Tử Triết quay về rồi.” Hạ Sơn đi qua, hạ giọng nói với Quý Mộ Thâm.

Quý Tử Triết là cháu trai của cậu chủ, từ nhỏ đã có mối quan hệ không tồi với mợ chủ, lúc đầu cô đào hôn cũng là vì Quý Tử Triết.

Bây giờ Quý Tử Triết đột nhiên về nước, trong lòng anh ta bỗng dấy lên một cảm giác lo lắng, không dễ gì mối quan hệ của cậu chủ và mợ chủ mới có thể hòa hợp được một chút, sẽ không phải là sẽ bởi vì sự trở về của Quý Tử Triết mà lại sẽ trở nên điên loạn như ngày trước đấy chứ…

Hạ Sơn vừa mới nói dứt lời, biểu cảm trên khuôn mặt của Quý Mộ Thâm trầm xuống.

“Lại phái thêm vài người đến theo dõi sát sao nhà họ Quý.” Anh cau chặt mày lại, đột nhiên mím môi dặn dò.

“Tôi lập tức sẽ đi làm.” Hạ Sơn gật đầu.



Trên đường đến sân bay.

Triệu Vãn Y nhìn ngày tháng hiển thị trên điện thoại một hồi lâu.

Ngày mai chính là sinh nhật của Quý Mộ Thâm.

Kiếp trước cô vẫn còn nhớ… Anh trước giờ chưa từng tổ chức sinh nhật, đáng tiếc là cuối cùng cô cũng không kịp đón sinh nhật cùng với anh được một lần nào.

Nghĩ thế, cô buông điện thoại trên tay xuống, lấy một chiếc vòng đeo tay màu đỏ đã được cô bện gần một nửa từ những sợi dây nhỏ từ trong túi ra, nhân lúc thời gian còn ngồi trên xe, tiếp tục bện tiếp một đoạn nữa.



Sáng sớm ngày hôm sau.

Nghi thức khai máy của chương trình thực tế.

Hai ngôi sao xinh trai đẹp gái, nhan sắc rạng ngời, hào quang sáng chói được đưa đến hòn đảo nguyên sinh kia.

Lúc nhìn thấy cảnh tượng trên hòn đảo đó, hai người lập tức đều trở nên kinh hãi.

Vừa nhìn đã thấy được thực vật và sa mạc bao phủ toàn bộ diện tích nơi đây, đến cả những thiết bị cơ bản đều không có.

“Khách sạn ở đâu?” Hạ Huyên Nhi duỗi tay đẩy đẩy kính mát ở trên mặt, không hiểu hỏi.

Đã nói là lên đảo để tận hưởng kỳ nghỉ, nhưng tại sao hòn đảo này lại hoang vu như thế, căn bản là không có dấu hiệu gì của việc sẽ có bất kỳ một khách sạn nào ở đây cả.

Thậm chí còn không thể tìm thấy được bất cứ một công trình kiến trúc nào do con người làm ra.