“Có điều may mắn là hôm nay tôi gặp được cô, chỉ có sự diễm lệ của cô mới có thể xứng được với cảnh đẹp trên hòn đảo này!”
Lời của Triệu Vãn Y vừa mới dứt, Hạ Huyên Nhi vừa nãy còn đang phản ứng rất bình thường giờ đây đã hơi sững người lại, trên mặt lộ ra vài nét kinh ngạc vui mừng không thể giấu được, bất giác đưa tay sờ sờ khuôn mặt của mình.
“Các cô thật sự nghĩ như thế sao?”
Nhìn thấy thái độ của cô ấy đã thay đổi, Triệu Vãn Y lại tiếp tục nói một cách rất chi là đường hoàng, không chút đỏ mặt.
“Đương nhiên rồi, thật trăm phần trăm luôn ấy chứ, anh ba của tôi đã đồng ý tham gia chương trình này rồi, nhưng chúng tôi lại nghĩ ra một ý tưởng, vẫn là cảm thấy cần một cô gái xinh đẹp tuyệt trần tham gia vào chương trình, như thế thì mới có thể thể hiện được hết nội hàm mà chúng tôi đặt vào trong chương trình được.”
Đôi mắt cô hàm chứa sự thành khẩn, Hạ Huyên Nhi được cô khen đến hồn vía lâng lâng lên trời, nhịn không được mà mừng thầm trong lòng, hỏi cô.
“Cô cũng cảm thấy Triệu Mộc Hi không đẹp bằng tôi sao?”
“Ừ ừ, đương nhiên rồi!” Triệu Vãn Y gật đầu lia lịa nói.
Tuy rằng nếu nói về độ đẹp trai thì anh ba của cô cũng được xếp vào số một số hai, nhưng cũng không thể phủ nhận được rằng là tướng mạo của Hạ Huyên Nhi này rất phù hợp với gu thẩm mỹ của cô.
Chỉ là con đường mà cô ấy đang đi không được đúng lắm, lại lựa chọn hình tượng là một ngôi sao hoàn mỹ, nhìn vào thì khiến cho người ta yêu thích đấy.
Nhưng mà trên thế giới này làm gì có người nào là hoàn mỹ không có khuyết điểm đâu chứ, càng muốn giữ vững hình tượng hoàn mỹ, thì lại càng trở nên giả tạo.
Nghe thấy Triệu Vãn Y khen mình như thế, tâm trạng của Hạ Huyên Nhi lập tức trở nên vui vẻ hơn.
Lúc này, trợ lý nhỏ ở bên cạnh đột nhiên lên tiếng nhỏ giọng đề nghị Hạ Huyên Nhi.
“Chị Huyên Nhi, gần đây hợp đồng diễn xuất của chị đều đã bị đình chỉ hết rồi, đến cả hợp đồng đại diện cũng chẳng còn, không bằng cứ thử một chút đi, duy trì tần suất được xuất hiện trước công chúng cũng tốt.”
Bởi vì không lâu trước đây tham gia một chương trình mà làm quá đến mức cộng động mạng thấy phản cảm, cảm thấy cô ấy rất giả tạo, cho nên hai hợp đồng phim mà cô ấy nhận đóng đều bị hủy bỏ.
Bộ phim này bởi vì quay ở thời điểm hiện tại, cho nên không có ảnh hưởng gì cả.
Nghe trợ lý nói thế, Hạ Huyên Nhi cũng cẩn thận suy nghĩ một chút, sau đó lại tiếp tục nói.
“Gần đây tôi hơi bận, trước tiên cô cứ gửi hợp đồng qua cho bên chúng tôi xem thử đã, tôi xem xong thì sẽ trả lời lại cô sau.”
Đúng là Hạ Huyên Nhi đã có chút động tâm, cô ấy cũng biết một số chuyện có liên quan đến Triệu Vãn Y, trước đây cô bởi vì một chương trình tạp kỹ mời các anh trai đẹp tham gia nên đã bị người hâm mộ nhà bọn họ mắng đến mức lên cả các trang đầu của các tờ báo lớn.
Hơn nữa, một năm trước, số lượt người xem chương trình tạp kỹ kia của Triệu Vãn Y lúc đó ở trên mạng rất cao, danh tiếng cũng rất nổi.
Nếu như không phải là danh tiếng của cô vẫn luôn không được quá tốt, thì theo lý mà nói thì chắc chắn sẽ có không ít nghệ sĩ đều muốn tham gia tiết mục kia của cô.
Nghe Hạ Huyên Nhi nói như thế, trong lòng Triệu Vãn Y đã có tính toán hết cả rồi.
Cô lộ ra một nụ cười mỉm
“Được rồi, hy vọng chúng ta sẽ hợp tác vui vẻ.” Nói xong, Triệu Vãn Y từ trên ghế sô pha đứng dậy, chuẩn bị rời đi.
Thấy cô sắp rời đi, Hạ Huyên Nhi đột nhiên gọi cô lại.
“Đợi đã…”
Bước chân của Triệu Vãn Y khẽ khựng lại, tò mò nhìn cô ấy.
“Đừng nói cho người nào khác biết về chuyện lúc nãy.” Biểu cảm của Hạ Huyên Nhi xấu hổ nói.
Chuyện lúc nãy đương nhiên là chỉ cảnh tượng cô ấy đánh chết con gián kia rồi.
Cô ấy còn phải lăn lộn trong vòng giải trí này, hình tượng rất quan trọng.
“Được.” Triệu Vãn Y khựng lại một chút, sau đó gật gật đầu, đồng ý nói.
Lúc này Hạ Huyên Nhi mới yên tâm.
…
Mười một giờ tối.
Chiếc xe hơi màu đen quay về đến trước cửa khách sạn, Quý Mộ Thâm đã xử lý xong hết tất cả công việc, khuôn mặt thâm trầm lạnh lùng bước xuống xe, đi thẳng vào bên trong khách sạn, bước vào trong thang máy.
Anh đi thẳng lên căn phòng ở tầng cao nhất, đẩy cửa đi vào, bên trong căn phòng yên tĩnh một mảnh, chỉ còn một ngọn đèn áp tường còn lờ mờ sáng.
Người đàn ông khẽ cau mày, bàn tay đang cầm nắm cửa của anh bất giác buông nhẹ hơn vài phần.
Cửa phòng khẽ khàng được đóng lại, người con gái nhỏ nhắn đang ôm điện thoại ngủ gà ngủ gật trên ghế sô pha đột nhiên bừng tỉnh.