Chương 6
Đường Ninh bước ra khỏi quán cơm thì thấy một chiếc xe hơi màu đen dừng trước mặt. Cô khẽ mỉm cười, mở cửa xe, khom người bước vào.Mới lên xe, một mùi rượu xông thẳng vào mũi khiến cô cau mày, nhìn về phía người đàn ông trung niên đang ngồi, hơi khó chịu nói : "Ba, ba lại uống rượu?"
Ông Đường là một người đàn ông trung niên có sức hút. Tập đoàn tài chính nhà họ Đường có trụ sở chính tại thành phố J, đầu tư hầu hết các ngành, hệ thống xí nghiệp có quy mô lớn trên toàn cầu. Vì vậy có thể thấy được người đàn ông này thâm trầm bản lĩnh thế nào. Giờ cô đã hiểu Đường Ninh xinh đẹp như vậy cũng là do gen tốt của ba và mẹ, hai người đều là những nhân trung long phượng. Bây giờ tuy ông đã già, khuôn mặt đầy vết tích của năm tháng nhưng ông trời vẫn trao cho ông sự thu hút và trí tuệ.
Ông giơ tay xoa xoa mi tâm, giọng nói có chút khàn: "Ừm, ba uống hơi nhiều”.
"Bác sĩ nói ba không nên uống rượu”. Ông giờ đã bước vào độ tuổi trung niên, thân thể bắt đầu có đủ loại bệnh. Bình thường trông ông rất khoẻ nhưng vẫn đột nhiên cao huyết áp.
"Chỉ uống một chút thôi, con yên tâm, ba tự biết cân nhắc”. Đối phương là thị trưởng, ông phải nể tình thôi. Chỉ cần xúc tiến được hạng mục này, muốn quan hệ gì mà chả có, mọi thứ đều có thể thương lượng. Rất nhiều chuyện nhìn bên ngoài thì đơn giản nhưng thật ra không dễ dàng gì, đây chính là cuộc sống.
Đường Ninh nghe xong, cười đưa ra kiến nghị: "Về tới nhà con sẽ làm canh giải rượu cho ba uống, có được không ba?"
Ba Đường mỉm cười cảm động nhìn con gái: "Được, đều nghe lời con. Hôm nay con cùng A Tĩnh ăn cơm với nhau à?"
"Không những có anh Tĩnh mà còn có cả bọn Tu Văn. Tuần sau là sinh nhật của anh Tu Văn, bọn họ thương lượng chuyện tổ chức, con chỉ tham gia cho vui."
Mấy người bọn họ từ nhỏ đã cùng nhau lớn lên, đã thế còn cùng nhau học trung học nên ông Đường rất yên tâm. "Đúng rồi, ba nghe mẹ con nói, con muốn mời bạn về nhà chúng ta chơi?". Đường Ninh trước giờ đều là một cô gái ngoan ngay cả kết giao bạn bè cũng sẽ nói cho ba mẹ biết.
"Trước đây con có ý nghĩ này nhưng bây giờ thì không cần thiết nữa. Người bạn kia gần đây rất bận”. Đường Ninh ngoan ngoãn trả lời.
Ông Đường quay đầu, ngắm nhìn ngũ quan xinh xắn của con gái mình. Dung mạo của con bé rất giống mẹ Đường nhưng tính cách thì lại không giống chút nào. Ông vẫn luôn cảm thấy con gái mình quá ngoan ngoãn. Ông nói cái gì cô đều nghe theo không hề có bất kì ý kiến gì. Thế nhưng từ sau khi khỏi bệnh nửa tháng trước con gái ông - Đường Ninh đã bắt đầu có chính kiến của mình. Ông nghe phong phanh con gái ông thay đổi như vậy bởi vì chuyện tình cảm nam nữ.
Ở độ tuổi này mà thảo luận về vấn đề tình cảm...Ông Đường cau mày, thực sự ông không muốn con gái mình yêu lúc này. Thế nhưng ngẫm lại, năm đó ông cũng quen mẹ Đường khi còn học đại học rồi yêu nhau kết hôn đến bây giờ..... ông thật sự cũng không thể nói gì. Đường Ninh sau khi trải qua chuyện tình cảm rồi sau cơn bệnh hình như thay đổi rất nhiều. Cô vẫn như trước ăn nói nhỏ nhẹ nhưng từ từ cô đã có lập trường của mình. Đường Ninh trước đây cũng nói ông đừng đi xã giao bên ngoài nhiều, đừng uống rượu không tốt, hiện tại Đường Ninh biết ông phải đi xã giao, cuộc gặp mặt hôm nay rất quan trọng không thể không đi, phải uống nhiều rượu nhưng lại nhẹ giọng nói với ông trở về sẽ làm canh giải rượu cho ông. Gần đây con gái ông lại đối với dưỡng sinh rất có hứng thú, đối với ẩm thực của ông và mẹ nó cũng quản rất chặt. Con gái ông đã trở nên tinh tế hơn, biết quan tâm đến ba mẹ, ông rất vui với sự thay đổi này của con gái.
Trước đây ông rất không yên lòng với Đường Ninh, cô quá an tĩnh và hướng nội làm ông luôn lo lắng. Ông thường xuyên thở dài, không biết làm sao với cô, cô lúc nào cũng trốn trong thế giới nội tâm của mình không chịu đi ra mà cũng không cho bất kì ai bước vào. May mà ông có đầy đủ năng lực để bảo vệ con gái mình. Tất cả những người làm cha, làm mẹ trên thế giới này ai cũng đều yêu quý và sẵn sàng dùng mọi cách để bảo vệ con cái mình.
Nếu dựa theo nguyên tác, Đường Ninh sẽ sống rất hạnh phúc. Sau khi kết hôn, sức khoẻ ba cô không tốt lắm, từ từ giao hết quyền hành công ty cho Ngạn Tĩnh, lui về dưỡng lão cùng với mẹ Đường. Thế nhưng trong ngôn tình ngược, Đường Ninh lại không may mắn như vậy, La Tinh Tinh hãm hại làm cô và Ngạn Tĩnh ly hôn.Tập đoàn bị huỷ trong tay cô, kho hàng cháy, giá cổ phiếu tụt liên tục, cha cô biết tin đột quỵ, rồi cô sinh non. Sau đó Đường thị tuyên bố phá sản, Đường Ninh nhảy lầu tự sát để lại ba mẹ già sống trên đời.
Đối với Đường Ninh hiện tại mà nói, cô nên dùng thái độ gì để đối phó với La Tinh Tinh đây? Cô cũng từng nghĩ đến, thế nhưng cô lại không phải là Đường Ninh, cho nên cô chỉ có thể đứng bên ngoài mà quan sát thôi. La Tinh Tinh có lỗi, nhưng bi kịch của Đường Ninh cũng là do tính cách nhu nhược của cô ta mà thôi. Quá nhu nhược, ỷ lại vào ba mẹ. Đáng ra cô ta nên bảo vệ ba mẹ mình khi họ già yếu nhưng cô ta lại lựa chọn cách ích kỉ nhất là nhảy lầu tự sát bỏ rơi họ.
Hiện tại Đường Ninh cảm thấy, La Tinh Tinh thế nào không quan trọng, Ngạn Tĩnh có ra sao cũng không quan hệ gì đến cô. Bây giờ đối với cô quan trọng nhất là người thân của mình - ba mẹ Đường. Tuy cô với ba mẹ Đường tình cảm không sâu đậm nhưng tấm lòng của ba mẹ ai chẳng như nhau.
Ba mẹ Đường cũng vậy, không hề ép buộc cô phải làm chuyện gì, chỉ muốn cô sống tự do làm những điều mình thích, ở bên ngoài bị ấm ức về đến nhà cô vẫn là bảo bối trong lòng họ.
Khi đó cô rất tự nhiên hưởng thụ sự yêu thương của họ dành cho mình, không hề lo lắng, thích làm gì thì làm rồi kiêu ngạo vỗ ngực với thiên hạ:"Xem đi, ta muốn làm gì thì làm, muốn cái gì cũng có thể." Nhưng ba bất ngờ đột quỵ, thế giới của cô sụp đổ. Anh trai thay ba lên nắm quyền, mẹ cô từ một người luôn được bảo vệ trở thành một người mẹ mạnh mẽ bảo vệ cô.
Cô rút cuộc phát hiện sở dĩ cô có thể sống vô ưu vô lo, thích làm gì thì làm, cầu được cái gì có cái đó tất cả không phải do cô có khả năng nắm giữ mà là do ba mẹ thay cô chống đỡ cả bầu trời, bảo vệ cô, giúp cô vui vui vẻ vẻ sống trên đời.
Ba mẹ Đường như vậy khiến cô muốn báo đáp, muốn trở thành con gái thật sự của họ.
Trở về biệt thự của Đường gia, mẹ Đường đang ngồi trên ghế sa lông ở phòng khách, trong tay cầm một quyển sách, tư thái cực kì. Nhìn thấy hai cha con họ, đứng lên mỉm cười vui mừng nói: "Rốt cuộc cũng về, giờ mẹ có thể yên tâm đi ngủ”. Biết được cha con họ đang trên đường trở về, không an tâm cho lắm nên bà không thể ngủ được vì vậy ngồi đây lo lắng chờ.
Mẹ Đường đi mấy bước, quay lại nhìn Đường Ninh lên tiếng:"Ninh Ninh, Tinh Tinh buổi trưa có gọi điện đến tìm con."
Đường Ninh sững sờ.
"Tinh Tinh nói con để quên đồ ở chỗ nó, hỏi con có muốn nó mang đến nhà không? Mẹ nghĩ, vẫn nên chờ con về trả lời thì tốt hơn." Mẹ Đường nói xong nhìn chồng mình, nói: "Canh giải rượu đang ở trong bếp, để Ninh Ninh mang cho anh uống."
Nói xong mọi chuyện, mẹ Đường ngáp một cái rồi đi ngủ.
Đường Ninh trừng mắt nhìn, nghiêng đầu nhìn về phía ba Đường, nghịch ngợm cười duyên: "Vậy con đi pha trà!". Là một người phụ nữ được chồng yêu chiều hết mực nên mẹ Đường rất có phong thái nữ vương.
Ba Đường sửng sốt một chút, ngồi trên ghế sa lông tay cầm quyển sách mẹ Đường đọc hồi nãy lật qua lật lại, hoá ra là một quyển sách nói về thuật phong thuỷ do một sư phụ Hồng Kông biên soạn. Ông bật cười,"Mẹ con từ lúc nào thích phong thuỷ vậy?"
Đường Ninh bưng chén trà đi ra, đặt lên bàn gần sa lông,"Ồ, lần trước con bị bệnh, cứ sốt cao không giảm, sau đó vô tình xem tử vi thấy cách bài trí trên sân thượng bị thái dương chiếu thẳng, động tới sát khí đối với người trong nhà không tốt. Thầy phong thuỷ nói âm dương phải cân bằng, sát khí trên đó nhiều quá phải mua chậu thần tài lớn đặt trên đó chặn bớt thái dương. Mẹ nghe lời mua chậu thần tài lớn về đặt trên sân thương, quả nhiên con liền hạ sốt. Sau đó mẹ cảm thấy phong thuỷ rất thú vị liền mua sách về nghiên cứu”.
Ba Đường nghe vậy mỉm cười lắc đầu,"Mẹ con thật là...chỉ tại lo lắng quá...".
"Cái này gọi là thà tin rằng có thể chứ không thể tin nó không xảy ra, ba dù ba không tin cũng không thể nói ra”. Giống như cô trước đây, không tin vào chuyện xuyên không thế nhưng bây giờ nó lại xảy ra trên người cô. Mọi chuyện xảy ra quá nhanh, cô buộc phải tin.
Ba Đường liếc nhìn cô một chút, đem canh giải rượu bưng lên uống, nhẹ giọng noi:"Mẹ con làm canh giải rượu so với con thật thua xa. Ba đi nghỉ đây, con cũng nên nghỉ sớm đi."
Đường Ninh nhìn bóng lưng ba Đường đi lên lầu, khoé miệng không nhịn được mỉm cười. Cùng gia đình ở chung một chỗ cảm giác thật ấm áp, mặc kệ là trước đây hay hiện tại cô đều muốn trân trọng giây phút này. Vừa nghĩ, chuông điện thoại vang lên, là La Tinh Tinh gọi đến.
Cô đi ra sân nhỏ, ngồi trên ghế mây,"Tinh Tinh, có chuyện gì không?"
"Ninh Ninh, cậu ngày hôm nay đi thư viện photo tài liệu nhưng lại để quên, nếu cậu cần dùng gấp tớ đưa đến cho cậu."
"Không cần vội. Đúng rồi, mẹ tớ nói trưa nay cậu có gọi điện đến nhà."
"Đúng nhưng người trả lời là bảo mẫu nhà cậu."
Đường Ninh,"Ồ"một tiếng sau đó lạnh nhạt nói tiếp:"Tinh Tinh, lần sau không nên tự tiện gọi điện đến nhà tớ."
Đầu bên kia điện thoại La Tinh Tinh sửng sốt một chút tựa hồ kinh ngạc không biết phải nói gì,"Tớ, tớ...Bởi vì trước đây cậu cho tớ số điện thoại nhà nói cậu nếu không ở trường thì chỉ có thể ở nhà. Vì thế tớ tớ..."
Đường Ninh dựa cả người vào ghế, nhìn ánh mặt trời bên ngoài,"Tớ có số di động, nếu lần sau có chuyện cần tìm tớ, cậu gọi điện thoại di động cho tớ là được rồi. Coi như nếu tớ không trả lời lúc đó thì cũng sẽ gọi lại cho cậu."
La Tinh Tinh trầm mặc, dùng giọng điệu ôn nhu trả lời:"Được rồi, Ninh Ninh buổi trưa cậu cùng Tĩnh ăn cơm đúng chứ, có chuyện gì xảy ra không?"
"Không có gì Tinh Tinh, những tư liệu kia tớ tạm không dùng tới, cậu cứ giữ dùm tớ. Ngày mai đến trường tớ sẽ qua chỗ cậu lấy được không?"
"...Ừ"
"Nếu không còn chuyện gì nữa tớ cúp máy đây."
"...Ừ"
Đường Ninh cầm điện thoại trong tay, cả người thoải mái ngã vào ghế sau đó nhắm mắt dưỡng thần.
La Tinh Tinh gọi điện đến mục đích là muốn biết chuyện về Ngạn Tĩnh vì thế cô không để La Tinh Tinh tìm hiểu thêm. Hiện tại, La Tinh Tinh đang bối rối cho nên mới ngốc nghếch gọi điện đến hỏi nàng. Bởi vì tất cả mọi chuyện đều không đi theo đúng hướng cô ta nghĩ, rất nhiều chuyện đã đi ra khỏi quỹ đạo sự hiểu biết của cô ta. Ví dụ như, trước đây Đường Ninh chuyện gì cũng tâm sự với cô ta, thường dẫn cô ta đến nhà chơi nhưng bây giờ La Tinh Tinh chưa hề bước vào biệt thự Đường gia hay như lúc này Đường Ninh sẽ mời La Tinh Tinh đến tham gia tiệc sinh nhật của Diệp Tu Văn thế nhưng bây giờ thì không.
Đường Ninh không hề làm gì, điều này khiến La Tinh Tinh bất ngờ, cũng làm cho cô ta kích động. Lúc học đại học, Ngạn Tĩnh tính tình thẳng thắng hay thể hiện tính khí đại thiếu gia, mắt cao hơn đầu, trong mắt hắn không có bất cứ người con gái nào hết chỉ có Đường Ninh. Nếu không có Đường Ninh, Ngạn Tĩnh làm sao có thể nhìn thấy La Tinh Tinh nên nếu như cứ tiếp tục thế này làm sao La Tinh Tinh và Ngạn Tĩnh có thể chân chính yêu nhau.