Mỗi Ngày Đều Bị Trúc Mã Mê Gian

Chương 7: làm đổ hết nửa cốc sữa

Editor: Claudia

Ba người ăn uống no đủ rồi về nhà nghỉ ngơi, Diệp Yên Yên tắm rửa thoải mái xong mới chạy vào phòng bếp, rót một ít sữa tươi trong tủ lạnh, nhàn nhã uống.

“Hy vọng hôm nay có thể ngủ ngon hơn…” đang nói chuyện, thiếu nữ chợt không cầm chắc cốc, làm đổ hết một nửa cốc sữa xuống đất “Sao lại không cẩn thận như vậy chứ?” mẹ Diệp nghe thấy tiếng vang vội vàng tiến đến kiểm tra, khi nhìn thấy chiếc cốc bị vỡ thì cau mày bắt đầu thu dọn.

Dọn dẹp xong thì thời gian cũng không còn sớm nữa, mẹ Diệp giục cô về phòng nghỉ ngơi. Vừa mới nằm lên giường lớn mềm mại cô liền ngáp, cọ cọ đầu vào chiếc gối rồi thoải mái ngủ…

“Két” cửa kính ban công bị nhẹ nhàng mở ra, ánh mắt vốn lạnh lẽo của Tiêu Dật Việt giờ đây tràn đầy ấm áp. Khẽ khóa cửa kính lại, thiếu niên rón rén leo lên giường của thiếu nữ, dễ dàng lột sạch quần áo trên người cô, ôm lấy thân thể Diệp Yên yên mà tùy ý kɧıêυ ҡɧí©ɧ, vuốt ve…

“Yên Yên, anh tới lấy lãi…” anh đè nặng lên người thiếu nữ vẫn đang ngủ mê man trên giường, vuốt ve da thịt nhẵn nhụi, đồng thời dùng đôi môi mỏng của mình nhẹ nhàng gặm cắn vành tai xinh xắn, nhạy cảm của cô, liếʍ mυ'ŧ ở trong miệng…

Anh thở hổn hển, giải phóng du͙© vọиɠ thô to của bản thân, gậy thịt to bằng cánh tay trẻ con giương cao, dán chặt vào bụng dưới trắng nõn bằng phẳng của thiếu nữ, khẽ chà xát theo chuyển động của anh…

“Aa…a…a…ưm…” anh chợt tách hai chân trắng nõn của cô ra đè xuống giường rồi gấp rút cúi người ngậm lấy hoa huyệt mềm mại, no đủ. Đầu lưỡi linh hoạt đẩy vào hoa huyệt, không ngừng liếʍ mυ'ŧ khiến thiếu nữ vô thức rêи ɾỉ…

Hoa huyệt trắng nõn, mịn màng mà sạch sẽ khiến thiếu niên thực sự không kiềm chế được muốn liếʍ láp nhiều hơn để thiếu nữ dưới thân tiết ra dâʍ ɖị©ɧ.

“Yên Yên ướt thật nhanh… Thân thể được dạy dỗ càng ngày càng dâʍ đãиɠ…” anh lưu luyến không rời ngẩng đầu nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn đang dần phiếm hồng của cô. Môi mỏng không kìm được nụ cười bất chợt hôn lên cánh môi hồng hào khẽ mở, đút dâʍ ɖị©ɧ ngọt ngào được hút ra từ hoa huyệt vào miệng của Diệp Yên Yên, bắt cô phải nuốt xuống.

“Nơi này của anh trướng lên rất khó chịu… Yên Yên không nói lời nào, anh sẽ coi như em đã đồng ý rồi.” thiếu niên bị thân thể mềm mại của cô kí©ɧ ŧɧí©ɧ khiến du͙© vọиɠ dâng cao, dươиɠ ѵậŧ càng trướng đau dữ dội, ánh mắt rơi lên cánh môi ướŧ áŧ của cô, cất giọng nói khàn khàn rồi lại khẽ nở nụ cười.

Không đợi được nữa nhét côn ŧᏂịŧ lớn vào miệng thiếu nữ, xúc cảm ướŧ áŧ chặt chẽ khiến anh nheo mắt lại vì thoải mái, bắt đầu nhẹ nhàng chuyển động.

“Ưm…” bàn tay to ôm chặt lấy đầu cô, chất đầy du͙© vọиɠ của mình vào miệng cô, nhẹ nhàng đâm vào rút ra. Đầu lưỡi ẩm ướt của thiếu nữ vô thức liếʍ láp qυყ đầυ đã cương cứng của anh, khiến anh không kìm nén được tiếng gầm thét trong cổ họng.

“Cho em hết!” Tiêu Dật Việt cũng không nỡ dày vò Diệp Yên Yên quá mức, khi sắp xuất tinh liền rút côn ŧᏂịŧ ra khỏi miệng cô, qυყ đầυ to lớn kịch liệt run rẩy trong nháy mắt phun ra một luồng tϊиɧ ɖϊ©h͙ nóng bỏng, phun hết lên hai vυ' trắng nõn và mềm mại của thiếu nữ.

“Tiểu…Dật?” thiếu nữ bị anh đùa giỡn đến không còn sức lúc này yếu ớt mở mắt ra, ánh mắt mơ hồ không rõ làm cô không xác định được mà khẽ gọi…

Thiếu niên bị dọa khiến toàn thân cứng đờ, thân thể cứng ngắc nhìn thiếu nữ khẽ mở mí mắt rồi lại nặng nề chìm vào giấc ngủ, lúc này anh mới thở phào nhẹ nhõm…

(づ ̄ ³ ̄)づ(づ ̄ ³ ̄)づ(づ ̄ ³ ̄)づ